Kế hoạch bán nước và cướp nước hoàn hảo của mao trạch đông và hồ chí minh và đảng Việt cộng.
Mao
đã có ý định dùng Hồ Chí Minh như một tên gián điệp xuất sắc và chờ
thời gian chín mùi để thâu tóm Việt Nam. Do đó Hố chí Minh có công rất
lớn với đảng cộng sản trung cộng.
Thôn tính Việt Nam, điều đó sẽ có lợi cho Tàu Cộng về nhiều mặt:
- Người Việt dưới trào sản dễ dạy, dễ bảo, yếm thế và luôn mang tâm trạng sợ hãi.
Đây là những chiến tích hiển hách mà đảng cộng sản Việt Nam đã dâng lên quan thầy trung cộng.
Những chứng tích nhằm thực hiện tham vọng của Mao và Trung Cộng qua trận đánh chiếm Hoàng Sa vào tháng Giêng năm 1974 trước sự hoan hỉ của Việt Cộng, cuộc chiến biên giới 1979 "dạy cho Việt Nam một bài học", thảm sát Gạc Ma 1988, Hội Nghị Thành Đô 1990, xây
dựng các căn cứ quân sự kiên cố và những sân bay hiện đại trên 7 đảo ở
Trường Sa thuộc chủ quyền không chối cãi của Việt Nam (Châu Viên, Chữ
Thập, Gaven, Tư Nghĩa, Vành Khăn, Su Bi và Gạc Ma), Bô Xít Tây Nguyên, Vũng Áng, Bình Dương cùng nhiều phố Tàu ngay trên nội địa nước Việt.
Bất
cứ người Việt nam yêu nước nào giám đứng lên tố cáo việc làm hèn nhát
của chính quyền cộng sản VN, đều bị Việt cộngbắt bớ giam cầm và thanh
toán, giết chết để thỏa mãn tham vọng của quan thái thú Trung Cộng
Kế hoạch cướp nước và bán nước hoàn hảo
Chuyến
công du ngày 5 và 6 của Tập cũng còn mang ý định chuyển tải 2 ý muốn
là: Vừa răn đe vừa mua chuộc đám chư hầu để chúng (CSVN) vừa có tiền,
vừa sợ hãi mà không ngã theo Mỹ hay các thế lực mạnh khác. Những gì Tập
nói với Quốc hội CSVN và số tiền 1 tỷ NDT tức khoảng 150 triệu USD qui
ra khoảng 3.000 tỷ VNĐ, đó chỉ là mặt nổi cho thiên hạ thấy được. Những
gì Tập răn đe Bộ chính trị và trung ương đảng, Quân đội, Côn an... cùng
mật ước cho bọn này bao nhiêu tỷ USD để bù vào sự tận tâm cúc cung thiên
triều cho việc hậu thuẫn bán đứt VN thì không ai có thể biết, đó là
những cái láu mà Tập Cận Bình và cả đảng CSVN đều phải giấu kín vì đấy
là những chuyện vô cùng bí mật của quốc gia.
*
Hẳn
phải có một lý do, không phải tự nhiên mà Mao Trạch Đông (Mao Tse-tung)
cho dựng lên tượng đài của ông ở vùng biên giới Trung Việt tay chỉ về
hướng Nam và điều này nó chứa đựng một lời nhắn nhủ nào đó, lý do nào đó
thì hôm nay ngày càng rõ nét. Những chứng tích nhằm thực hiện tham vọng của Mao và Trung Cộng qua trận đánh chiếm Hoàng Sa vào tháng Giêng năm 1974 trước sự hoan hỉ của Việt Cộng, cuộc chiến biên giới 1979 "dạy cho Việt Nam một bài học", thảm sát Gạc Ma 1988, Hội Nghị Thành Đô 1990, xây
dựng các căn cứ quân sự kiên cố và những sân bay hiện đại trên 7 đảo ở
Trường Sa thuộc chủ quyền không chối cãi của Việt Nam (Châu Viên, Chữ
Thập, Gaven, Tư Nghĩa, Vành Khăn, Su Bi và Gạc Ma), Bô Xít Tây Nguyên, Vũng Áng, Bình Dương cùng nhiều phố Tàu ngay trên nội địa nước Việt.
Tượng Mao Trạch Đông ở Lệ Giang, Vân Nam.
Không
phải vô cớ mà Lê Duẩn, cựu Tổng bí thơ đảng CSVN tuyên bố: "Ta đánh Mỹ
là đánh cho Trung Cộng, cho Liên Xô". Vào thời ấy, hẳn ông đã nắm biết
được nhiều "thâm cung bí sử", lúc ấy ông chỉ chừng mực và đã khôn khéo
thêm vào những chữ "cho Liên Xô" cho suông nghĩa nhưng thực chất để nhấn
mạnh là đánh Mỹ cho Trung Cộng.
Quả
vậy, sau khi Nguyễn Ái Quốc đã biến mất vào năm 1932 trong thời gian
gần 7 năm thì năm 1939 lại xuất hiện với tên Thiếu tá Hồ Quang (Hugang)
trong Bát lộ quân thuộc quân đội giải phóng nhân dân Trung Cộng, đảng
viên đảng cộng sản Trung Cộng. (1) Mao đã có ý định dùng Hồ Chí Minh như
một tên gián điệp xuất sắc và chờ thời gian chín mùi để thâu tóm Việt
Nam.
Thiếu
tá Hồ Quang tức Hồ Chí Minh đã có công rất lớn trong việc thu nhận, đào
tạo đoàn quân khuyển mã trên tinh thần đánh Mỹ cho Trung Cộng đến người
Việt Nam cuối cùng cho dẫu phải đốt cả Trường Sơn, cho dẫu phải nướng
hàng triệu thanh niên Việt.
Hiểu
được ý định của Mao, đám hậu duệ Tàu Cộng qua các thế hệ nối tiếp phải
bằng mọi cách thực hiện cho bằng được ý nguyện ấy. Tàu Cộng đã đánh giá
Việt Nam là quốc gia cộng sản duy nhất có mối quan hệ mật thiết với
Trung Hoa về lịch sử, văn hóa, tập tục và rất giống nhau về tư duy cũng
như phương cách sống. Bên cạnh nhiều điểm tương đồng ấy, Việt Nam còn có
chung ý thức hệ và cũng là một quốc gia duy nhất có thể hù dọa hoặc
đánh bại các nước khác trong khu vực Đông Nam Á về mặt quân sự, để nước
này có thể góp tay với Tàu Cộng trong việc chinh phục toàn bộ Châu Á
(hoặc cả thế giái) trên bước đường về lâu về dài.
Thôn tính Việt Nam, điều đó sẽ có lợi cho Tàu Cộng về nhiều mặt:
-
Người Việt dưới trào sản dễ dạy, dễ bảo, yếm thế và luôn mang tâm trạng
sợ hãi. Tuy chưa thật sự thuần phục vì lòng căm hận ngàn năm nô lệ
nhưng với sự nối giáo, hà hơi tiếp sức của đảng CSVN sẵn lòng tự nguyện
làm tay sai đắc lực, đảng CSVN luôn sẵn lòng vì cái lợi cho bản thân,
cho băng nhóm riêng mình mà sẽ sẵn sàng đàn áp và tàn sát chính dân của
họ một cách không thương tiếc nếu cần.
-
Việt Nam sở hữu một diện tích lớn rộng về biển mà nơi đó có nguồn tài
nguyên về hải sản, khoáng sản rất khá, tiềm năng của Biển Đông chứa một
trữ lượng lớn về khí đốt và dầu hỏa, đồng thời cũng là một trong những
tuyến lưu thông hàng hải quan trọng cho khu vực và thế giới. Bất kỳ ai
có chút trình độ hiểu biết về Biển Đông cũng đều nhận ra việc họ Tập đến
Việt Nam lúc này là nhằm tạo nên bộ mặt thân thiện, hòa hoãn để cố che
đậy cái mục đích sau cùng là hợp thức hóa "những sự việc đã rồi" mà họ
khẩn cấp bồi đắp và xây dựng trên 7 đảo thuộc chủ quyền của VN, vùng
biển có nhiều thương thuyền mang hàng hóa qua lại, trị giá nhiều ngàn tỷ
USD mỗi năm. Với tương lai của một quốc gia đói khát năng lượng như
Trung Cộng, trữ lượng tiềm năng ở biển Đông đến khoảng 11 tỷ thùng dầu
và hơn 100 ngàn tỷ mét khối khí đốt, ngần ấy giá trị khổng lồ cũng đủ
sức dậy lên tham vọng muốn được sở hữu của Bắc Kinh.
-
Ngoài Trung Cộng, Việt Nam không có bạn thân, Không là đồng minh với
bất cứ quốc gia hùng mạnh nào và cũng chẳng là đối tác quan trọng với ai
trên phương diện kinh tế, văn hóa, khoa học kỹ thuật và phát minh.
Chẳng những thế, VN lại là một quốc gia nghèo nàn lạc hậu, độc tài toàn
trị, không dân chủ, thiếu minh bạch, thường xuyên vi phạm nhân quyền một
cách trầm trọng. Là một quốc gia chuyên đi ăn xin không biết ngượng và
luôn đội sổ những thống kê của thế giới về nhiều mặt.
Qua
sự kiện thời sự nóng bỏng ở Biển Đông trong những tháng ngày qua, Mỹ đã
có khuynh hướng chuyển mục tiêu về Châu Á Thái Bình Dương mà Trung Cộng
là điểm mấu chốt nhằm giải quyết những xung đột hiện nay giữa hai thế
lực đang gờm nhau để tranh giành sự ảnh hưởng thế giới mà vụ việc Bộ
trưởng Quốc phòng Mỹ Ashton Carter cho điều tàu khu trục USS Lassen đi
vào phạm vi 12 hải lý quanh các đảo nhân tạo Trung Cộng bồi đắp trái
phép trên Biển Đông, tạo nên mối quan ngại rất trầm trọng cho Trung
Cộng. Vì lẽ đó, Tập Cân Bình đã phải sắp xếp gấp rút cho chuyến đi thăm
VN với mục đích chính nhằm hòa hoãn và khuyên răn đám nô tài đảng CSVN
để mua thời gian trước năm 2020 mà "Mật Nghị Thành Đô 1990" đã ký kết
giữa 2 đảng CSTQ và CSVN sẽ thực hiện.
Chuyến
công du ngày 5 và 6 của Tập cũng còn mang ý định chuyển tải 2 ý muốn
là: Vừa răn đe vừa mua chuộc đám chư hầu để chúng (CSVN) vừa có tiền,
vừa sợ hãi mà không ngã theo Mỹ hay các thế lực mạnh khác. Những gì Tập
nói với Quốc hội CSVN và số tiền 1 tỷ NDT tức khoảng 150 triệu USD qui
ra khoảng 3.000 tỷ VNĐ, đó chỉ là mặt nổi cho thiên hạ thấy được. Những
gì Tập răn đe Bộ chính trị và trung ương đảng, Quân đội, Côn an... cùng
mật ước cho bọn này bao nhiêu tỷ USD để bù vào sự tận tâm cúc cung thiên
triều cho việc hậu thuẫn bán đứt VN thì không ai có thể biết, đó là
những cái láu mà Tập Cận Bình và cả đảng CSVN đều phải giấu kín vì đấy
là những chuyện vô cùng bí mật của quốc gia.
Với
Tập Cận Bình thì Nguyễn Phú Trọng, Trương Tấn Sang hay bất cứ tên nào
trong Bộ chính trị, trung ương đảng cũng chỉ là những tên cắc ké. Với
Mao Trạch Đông, Đặng Tiểu Bình, Giang Trạch Dân hay Tập Cận Bình thì
đảng CSTQ vẫn là một đảng cha chú đàn anh luôn xem đảng CSVN như một đám
thuộc hạ dễ sai khiến.
Đảng
CSVN đã không ngần ngại rước mời Tập Cận Bình, tên giặc cướp Biển Đông
và quì mọp cúi lòn bẩm tâu: "Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng: Đề nghị hai
bên phối hợp chặt chẽ để kiểm soát hiệu quả tình hình trên biển; tôn
trọng lợi ích chính đáng của nhau; thực hiện nghiêm túc các nhận thức
chung và thỏa thuận của lãnh đạo cấp cao hai Đảng, hai nước; duy trì
nguyên trạng, không có hành động làm phức tạp, mở rộng tranh chấp, gây
căng thẳng tình hình." (2) NGUYÊN TRẠNG là giặc đã chiếm cứ, giặc đã bồi
đắp xây dựng các căn cứ quân sự kiên cố, sân bay hiện đại ở Trường Sa,
giặc đã thâm nhập lũng đoạn kinh tế nước nhà, giặc đã sát hại, đánh đập,
cướp bóc, bắt đòi tiền chuộc và ngang ra lệnh cấm đánh bắt cá trên vùng
biển lâu đời của VN, giặc đã tràn lan khắp mọi nẻo đường của đất nước,
bao chất độc hại được tuồng sang để giết hại dần mòn dân tộc này, thế mà
Nguyễn Phú Trọng cùng đảng CSVN cứ luôn mồm "Duy trì nguyên trạng" để
một mai chính thức hợp thức hóa việc đã rồi!.
Với
Tàu ô, tham vọng chiếm cứ Việt quốc đã luôn hiện hữu qua suốt chiều dài
lịch sử ngàn năm cũng như lịch sử cộng sản cận đại. Mao đã tính trước
và đã khéo léo dựng nên Thiếu tá Hồ Quang - Hồ Chí Minh từ gần 70 năm
qua để chuẩn bị cho một chiến sách thôn tính Việt Nam, một sự chuẩn bị
vô cùng hoàn hảo.
Sự
nhu nhược, yếm thế một cách hèn hạ của đảng CSVN đã góp phần tích cực
cho tiến trình tiệm tiến thôn tính ấy mà Hồ Chí Minh là nguyên nhân của
mọi nguyên nhân. Từ
nay đến 2020, chúng ta chỉ còn vỏn vẹn 5 năm, dân tộc Việt Nam luôn tự
hào là một dân tộc anh hùng chống ngoại xâm xuyên suốt chiều dài lịch
sử, chúng ta phải thẳng lưng ngẩng mặt để chứng tỏ điều ấy trước khi
thời gian "đến hẹn". Bằng không, vẫn như hình ảnh thờ ơ, sợ hãi của hôm
nay thì cứ xem như chúng ta đã mất nước và ngàn năm nô lệ giặc Tàu lại
thêm một lần nữa lặp lại.
Nguyên Thạch
Cộng Sản Việt Nam một bè lũ bán nước.
Hèn với giặc và tàn ác với nhân dân.
Comments
Post a Comment