Thuy Nhien Nguyen shared Hải Đăng's status update.
Hải Đăng added 4 new photos — with Nguyễn Ninh and 79 others.
"GIÃI PHÓNG" MIỀN NAM... LẬP LUẬN CỦA CS.
Nếu Việt Nam Cộng-Hòa là xấu xa, là tay sai Mỷ, là bán nước hại dân…như các anh nói, thì tại sao dịp Tổng tấn công Tết Mậu Thân người dân Miền Nam đã không đáp ứng lời kêu gọi “Tổng nổi dậy” như các anh trông đợi, để nhân dịp đó mà nổi dậy, theo các anh để đập tan họ?
Chẳng những người dân Miền Nam không theo các anh, mà ngược lại họ còn chỉ điểm những nơi các anh ẩn nấp, hướng các anh tháo chạy…đến nỗi các anh đã bị Quân-Lực Việt-Nam Cộng-Hòa đập cho tan tành khiến cho MTGPMN của các anh bị tiêu diệt đến 80%, hạ tầng cơ sở bị lộ, đầu não của họ phải chạy sang Kampuchea ẩn nấp chờ quân Bắc Việt vào tiếp sức?
Cũng do ở lòng dân như thế mà ngay sau Tết Mậu Thân 1968 đó, VNCH đã giao 3 trăm ngàn khẩu súng cho dân phố để họ góp phần gìn giữ an ninh cho khu xóm của mình, mà không phải lo họ cầm súng nổi dậy như các anh rêu rao...
Nếu Việt Nam Cộng-Hòa là xấu xa, là tay sai Mỷ, là bán nước hại dân…như các anh nói, thì tại sao dịp Tổng tấn công Tết Mậu Thân người dân Miền Nam đã không đáp ứng lời kêu gọi “Tổng nổi dậy” như các anh trông đợi, để nhân dịp đó mà nổi dậy, theo các anh để đập tan họ?
Chẳng những người dân Miền Nam không theo các anh, mà ngược lại họ còn chỉ điểm những nơi các anh ẩn nấp, hướng các anh tháo chạy…đến nỗi các anh đã bị Quân-Lực Việt-Nam Cộng-Hòa đập cho tan tành khiến cho MTGPMN của các anh bị tiêu diệt đến 80%, hạ tầng cơ sở bị lộ, đầu não của họ phải chạy sang Kampuchea ẩn nấp chờ quân Bắc Việt vào tiếp sức?
Cũng do ở lòng dân như thế mà ngay sau Tết Mậu Thân 1968 đó, VNCH đã giao 3 trăm ngàn khẩu súng cho dân phố để họ góp phần gìn giữ an ninh cho khu xóm của mình, mà không phải lo họ cầm súng nổi dậy như các anh rêu rao...
Miền Bắc giải phóng Miền Nam là chính đáng?
Nếu ngày xưa Miền Nam cũng dùng chiêu bài của Miền Bắc để giải phóng Miền Bắc (khỏi ách nô lệ Cộng Sản Thế Giới) rồi mở cuộc Bắc tiến, thống nhất đất nước thì sao?
Nhưng Miền Nam đã không làm như vậy! Nam Hàn, Tây Đức cũng không làm như vậy đối với Bắc Hàn và Đông Đức… vì người ta có tình người, không coi sinh mạng con dân như cỏ rác.
Những kẻ đói rách, chưa biết thế nào là Tự Do Dân Chủ lại đi “giải phóng” người đang ấm no hạnh phúc, đang được hưởng Tự Do… là nghĩa lý gì?
Người Miền Nam và những người miền Bắc năm 1954 đã phải bỏ xứ mà di cư vào Nam có cần người cộng sản giải phóng cho họ hay không?
Khi cộng sản Bắc Việt lập những căn cứ hậu cần ở Lào, Kampuchea rồi đi “giải phóng” Miền Nam, thì ở miền Nam VN chưa có quân Mỹ hiện diện như ở Hàn quốc bây giờ, vậy thì cộng sản Bắc Việt đi giải phóng cái gì ở miền Nam, ở Miên, ở Lào? Rồi năm 1973, Mỹ đã rút quân ra khỏi miền Nam, ngưng viện trợ cho VNCH, không can thiệp vào chuyện nội bộ của VN nửa... thì năm 1975 họ giải phóng Miền Nam khỏi cái gì?
Ăn cướp được rồi sao không dám nói thẳng là mình đi ăn cướp?
Chuyện rõ ràng là, từ miền Bắc vác súng đạn Nga Tàu vào Nam tàn sát đồng bào, thì đó là cuộc chiến tranh XÂM LƯỢC! Người miền Nam phải chống lại quân xâm lược ngay trên đất nhà của mình, thì đó là cuộc chiến tranh TỰ VỆ.
Tại sao lại có thể mở miệng ra mà nói rằng, ta từ Bắc vô Nam để giết người thì được, còn người miền Nam vì tự vệ mà giết lại ta thì đó là tội ác?
Cộng sản VN đã ra sức nhồi sọ nhân dân cách nhìn về Miền Nam trên quan điểm của kẻ thắng trận chứ không bằng cái nhìn khách quan dựa trên sự thật!
Hệ thống truyền thông của cộng sản VN luôn miệng chửi rủa người VNCH là bán nước, là ngu, là hèn, là tàn ác… và khi nói đến người Cộng Sản thì chỉ có những lời tuyên dương, mà không hề nói đến những xấu xa của lớp người mà con em họ bây giờ đang ra sức bóc lột, đày đoạ đồng bào của họ!
SỰ THẬT thì Cộng Sản mới chính là những kẻ giết dân trong thời loạn, ăn cướp của dân trong thời bình, dâng đất dâng biển cho Tàu, thống nhất giang sơn bằng những hành vi tàn ác gian manh, tráo trở lật lọng !
Ở đây tôi thử so sánh bằng cách đưa ra những sự kiện thực tế:
1) Kinh Tế
Kinh tế VNCH thời đó không thua bất cứ nước nào trong khu vực, ngoại trừ Nhật Bản!
-Trong khi ở Miền Bắc “Một năm 2 thước vải chẳng đủ che cái l…”, thì Khu Kỷ Nghệ Biên Hoà trong Nam có rất nhiều nhà máy dệt vãi thừa để xuất cảng ra nước ngoài.
-Trong khi chiếc xe đạp là cả một giấc mơ của người dân Miền Bắc thời đó, thì ở trong Nam đã sản xuất xe ô tô La DaLat cho dân mua rẻ hơn xe nhập cảng.
-Trong khi bất cứ thành phố nào của VNCH cũng có những “Quán Cơm Xã Hội”, người nghèo, học sinh, sinh viên chỉ bỏ ra một ít tiền tượng trưng là có được bửa ăn no với đủ 3 món canh, món mặn, món xào… thì ở MBXHCN phải ăn độn ngô khoai sắn với chế độ “Tem Phiếu Hộ Khẩu”!
2) Chính Trị
Ai cũng thấy rõ điều này, là những kẻ bị kềm kẹp, không hề biết Tự Do Dân Chủ là gì lại đi giải phóng những người đang được hưởng Tự Do!
Đệ Nhị Thế Chiến kết thúc cũng là giai đoạn cáo chung của chủ nghĩa Thực Dân, Phát Xít!
Các cựu thuộc địa mới giành được độc lập lúc đó đều đứng trước hai lựa chọn chiến lược: Thứ nhất là phát triển đất nước theo mô thức kinh tế nào. Thứ hai là liên kết với những cường quốc nào trong một thế giới đầy tranh chấp.
Việc “Đổi Mới” từ năm 1986, mở cửa để chào đón Tư Bản, hội nhập vào Thế Giới Tự Do của cộng sản VN đã cho thấy ngày xưa Việt Nam Cộng Hòa đã chọn đúng con đường, vì thực chất của việc “Đổi Mới” đó chỉ là bỏ đi những cách làm ăn của cộng sản để từng bước theo những bước Việt Nam Cộng Hoà đã đi mà thôi!
Như vậy, chính ông Hồ và Đảng Cộng Sản Việt Nam đã chọn nhầm trong cả hai quyết định chiến lược đó. Họ chọn đường lối phát triển theo Liên Xô, sau phải xóa bỏ vì Liên Xô sụp đổ . Họ chọn liên kết với Trung Cộng, với kết quả bây giờ phải chịu mất đất mất đảo!
Việt Nam Cộng Hoà là một con tàu đã đi đúng hướng, và nếu con tàu này không bị chìm trong trời "giông bão Cộng Sản" thì nó đã đến được đích. Rất tiếc là chính người cộng sản đã đánh chìm con tàu đó, nếu không thì ngày nay Châu Á đã có thêm một con Rồng, và con Rồng Việt Nam có thể chẳng kém gì Nhật Bản !
3) Văn Hóa & Xã Hội
Cái guồng máy cai trị của Cộng Sản VN ngày nay đã nức tiếng với những con người tồi tệ về nhân phẩm: gian tham, ăn cắp, lừa bịp, nịnh hót cấp trên thô tục với cấp dưới… một cách có hệ thống!
Không ai chối cãi rằng Chính Quyền VNCH ngày xưa có những con người tồi tệ! Nhưng ít ra họ cũng đã xây dựng được một xã hội Miền Nam tốt đẹp về tinh thần và vật chất tuy có khiêm tốn nhưng vẫn hơn xa Miền Bắc!
Một trong những yếu tố để đánh giá người lãnh đạo quốc gia là nhìn vào đời sống xã hội của nước đó! Qua yếu tố này thì rõ ràng lãnh đạo miền Nam không thể tồi tệ hơn lãnh đạo miền Bắc được!
Vài ví dụ nhỏ:
-Dưới thời VNCH, học sinh bậc Tiểu Học không phải đóng học phí, trường Trung Học Công lập cũng vậy! Trong khi đó, ngay cả khi đất nước đã thống nhất, hoà bình mà cho đến ngày nay 36 năm sau, học sinh sinh viên VN vẫn phải đóng đủ thứ tiền mới đến được trường. Tồi tệ hơn nửa là đang có vô số trẻ em phải bỏ học vì nghèo!
-Thời VNCH, bệnh nhân nếu đến bệnh viện Công thì không phải trả viện phí, thuốc men không tính tiền, kể cả ngành Nha khoa. Còn VN cho đến ngày nay thì giường bệnh ít hơn chỗ nằm trong nhà tù, bệnh nhân phải về nhà chờ chết vì không tiền trả viện phí, phải đút lót ngay cả cho ý tá, bác sĩ!
-Ngày họ cưỡng chiếm được Miền nam, thì họ gọi Văn Hoá Miền nam là “văn hóa đồi trụy”, ngày nay cái “văn hóa đồi trụy” đó đang ngự trị trong tim trong óc người Việt cả nước!
4) Quân Sự
Những yếu tố để đánh giá về cái tài của người chỉ huy quân sự là con số thương vong của quân sĩ và sự thắng bại của những cuộc giao tranh.
Về điểm này thì cấp chỉ huy quân sự Miền Nam có nhiều người kém tài, hèn nhát… Nhưng cấp chỉ huy của Miền Bắc nào có hơn gì đâu?
-Con số thương vong của Quân Lực VNCH là 260 ngàn, trong khi của Bộ Đội CSBV là 1,8 triệu! Con số đó nói lên tất cả! Thử hỏi với con số thương vong như thế, nếu Mỹ không lui, không ngưng viện trợ cho VNCH, Nga Tàu không bơm tới tấp cho Bắc Việt, thì đến nay con số đó đã như thế nào?
-Trong suốt chiều dài cuộc chiến, đặc biệt là Tết Mậu Thân, Mùa Hè Đỏ Lửa 1972 thì QLVNCH chỉ thua 2 trận là trận Lam Sơn 719 đánh qua Hạ Lào (thua vì vấn đề tình báo bị lộ), và trận chiến Hoàng Sa với Trung Cộng năm 1974 (Mất Hoàng Sa vì vào thời điểm đó, quân CSBV dốc toàn lực tấn công trên đất liền, buộc lực lượng tổng trừ bị của VNCH phải trải quân ra khắp nơi để đối phó, không thể tham gia trận chiến Hoàng Sa)! Còn lại thì QLVNCH không hề thua bất cứ một trận lớn nhỏ nào cả trong suốt chiều dài cuộc chiến đó!
Còn cái chiến thắng cuối cùng 30/4/1975 lại là chuyện khác, nó không thuộc lĩnh vực Quân Sự. Phải lấy công tâm mà nói điều đó.
QLVNCH nói chung là đã buông súng vì không còn đạn dược, nhiên liệu… Quân CSBV chỉ việc đến chiếm những thành phố đã bị bỏ ngõ, nhiều nơi bỏ ngõ cả tuần rồi mà họ cũng chưa đến được để tiếp thu!
Nói tóm lại, nếu ngày xưa Bắc Việt được như Đông Đức, Bắc Triều Tiên để đừng xem sinh mạng con dân như cỏ rác, đừng bị Quốc Tế Cộng Sản biến thành những con vật hy sinh, đừng bị Trung Cộng biến thành con chó gác nhà giữ ngõ cho nó… mà xua quân đi gây chiến ở Miền Nam, thì ngày nay ít nhất đất nước Việt Nam cũng đã có một Miền Nam phồn thịnh, như Nam Hàn so với Bắc Hàn bây giờ!
Giải Phóng hay Ăn Cướp?
Chúng nó rêu rao rằng chúng nó đi giải phóng miền Nam. “Giải phóng” xong, tài sản nhà cửa của người VNCH bị chúng chiếm đoạt tất cả rồi chia nhau hưởng!
Chúng rêu rao rằng chúng đi làm cách mạng là để xây dựng một xã hội công bằng.
Chúng đã xây dựng cái “xã hội công bằng” đó như thế nào?
Một sự thật hiển nhiên trước mắt: Sau 30/4/1975, bằng nhiều hình thức, chúng tịch thu nhà cửa tài sản của người Miền Nam.
Nếu chúng nó là những người đi giải phóng chân chính, thì những tài sản đó chúng tịch thu rồi trao lại cho dân nghèo miền Nam, cho những kẻ không nhà, hoặc dùng vào những lợi ích dân sinh… thì không ai nói làm gì. Đàng này chúng chia nhau hưởng những tài sản chúng cướp đoạt đó và ngang nhiên trở thành giai cấp giàu có cho tới bây giờ đã gần 40 năm!
Chẳng những thế, chúng còn tống khứ những người Miền Nam nghèo khổ đi “kinh tế mới” là những nơi khô cằn sỏi đá, phèn chua nước mặn, để chúng chia chác nhau tọa hưởng cái thành quả “giải phóng” của chúng! Rồi cho đến ngày nay, những người bị chúng giải phóng thì phải bỏ học vì nghèo, xuất khẩu làm lao nô, làm nô lệ tình dục, làm dâu xứ người, đẻ thuê hoặc bị rao bán...
Điều tồi tệ hơn nửa là có những con người VN bây giờ vẫn coi cái chuyện bọn ăn cướp khốn kiếp nhân danh chuyên chính vô sản đó ngày nay trở thành tư bản đỏ là chuyện bình thường.
Như vậy, chúng nó đi giải phóng hay đi ăn cướp? Sao chúng có thể ăn nói gian manh láu cá đến thế?
Đ.Đ.P
Nếu ngày xưa Miền Nam cũng dùng chiêu bài của Miền Bắc để giải phóng Miền Bắc (khỏi ách nô lệ Cộng Sản Thế Giới) rồi mở cuộc Bắc tiến, thống nhất đất nước thì sao?
Nhưng Miền Nam đã không làm như vậy! Nam Hàn, Tây Đức cũng không làm như vậy đối với Bắc Hàn và Đông Đức… vì người ta có tình người, không coi sinh mạng con dân như cỏ rác.
Những kẻ đói rách, chưa biết thế nào là Tự Do Dân Chủ lại đi “giải phóng” người đang ấm no hạnh phúc, đang được hưởng Tự Do… là nghĩa lý gì?
Người Miền Nam và những người miền Bắc năm 1954 đã phải bỏ xứ mà di cư vào Nam có cần người cộng sản giải phóng cho họ hay không?
Khi cộng sản Bắc Việt lập những căn cứ hậu cần ở Lào, Kampuchea rồi đi “giải phóng” Miền Nam, thì ở miền Nam VN chưa có quân Mỹ hiện diện như ở Hàn quốc bây giờ, vậy thì cộng sản Bắc Việt đi giải phóng cái gì ở miền Nam, ở Miên, ở Lào? Rồi năm 1973, Mỹ đã rút quân ra khỏi miền Nam, ngưng viện trợ cho VNCH, không can thiệp vào chuyện nội bộ của VN nửa... thì năm 1975 họ giải phóng Miền Nam khỏi cái gì?
Ăn cướp được rồi sao không dám nói thẳng là mình đi ăn cướp?
Chuyện rõ ràng là, từ miền Bắc vác súng đạn Nga Tàu vào Nam tàn sát đồng bào, thì đó là cuộc chiến tranh XÂM LƯỢC! Người miền Nam phải chống lại quân xâm lược ngay trên đất nhà của mình, thì đó là cuộc chiến tranh TỰ VỆ.
Tại sao lại có thể mở miệng ra mà nói rằng, ta từ Bắc vô Nam để giết người thì được, còn người miền Nam vì tự vệ mà giết lại ta thì đó là tội ác?
Cộng sản VN đã ra sức nhồi sọ nhân dân cách nhìn về Miền Nam trên quan điểm của kẻ thắng trận chứ không bằng cái nhìn khách quan dựa trên sự thật!
Hệ thống truyền thông của cộng sản VN luôn miệng chửi rủa người VNCH là bán nước, là ngu, là hèn, là tàn ác… và khi nói đến người Cộng Sản thì chỉ có những lời tuyên dương, mà không hề nói đến những xấu xa của lớp người mà con em họ bây giờ đang ra sức bóc lột, đày đoạ đồng bào của họ!
SỰ THẬT thì Cộng Sản mới chính là những kẻ giết dân trong thời loạn, ăn cướp của dân trong thời bình, dâng đất dâng biển cho Tàu, thống nhất giang sơn bằng những hành vi tàn ác gian manh, tráo trở lật lọng !
Ở đây tôi thử so sánh bằng cách đưa ra những sự kiện thực tế:
1) Kinh Tế
Kinh tế VNCH thời đó không thua bất cứ nước nào trong khu vực, ngoại trừ Nhật Bản!
-Trong khi ở Miền Bắc “Một năm 2 thước vải chẳng đủ che cái l…”, thì Khu Kỷ Nghệ Biên Hoà trong Nam có rất nhiều nhà máy dệt vãi thừa để xuất cảng ra nước ngoài.
-Trong khi chiếc xe đạp là cả một giấc mơ của người dân Miền Bắc thời đó, thì ở trong Nam đã sản xuất xe ô tô La DaLat cho dân mua rẻ hơn xe nhập cảng.
-Trong khi bất cứ thành phố nào của VNCH cũng có những “Quán Cơm Xã Hội”, người nghèo, học sinh, sinh viên chỉ bỏ ra một ít tiền tượng trưng là có được bửa ăn no với đủ 3 món canh, món mặn, món xào… thì ở MBXHCN phải ăn độn ngô khoai sắn với chế độ “Tem Phiếu Hộ Khẩu”!
2) Chính Trị
Ai cũng thấy rõ điều này, là những kẻ bị kềm kẹp, không hề biết Tự Do Dân Chủ là gì lại đi giải phóng những người đang được hưởng Tự Do!
Đệ Nhị Thế Chiến kết thúc cũng là giai đoạn cáo chung của chủ nghĩa Thực Dân, Phát Xít!
Các cựu thuộc địa mới giành được độc lập lúc đó đều đứng trước hai lựa chọn chiến lược: Thứ nhất là phát triển đất nước theo mô thức kinh tế nào. Thứ hai là liên kết với những cường quốc nào trong một thế giới đầy tranh chấp.
Việc “Đổi Mới” từ năm 1986, mở cửa để chào đón Tư Bản, hội nhập vào Thế Giới Tự Do của cộng sản VN đã cho thấy ngày xưa Việt Nam Cộng Hòa đã chọn đúng con đường, vì thực chất của việc “Đổi Mới” đó chỉ là bỏ đi những cách làm ăn của cộng sản để từng bước theo những bước Việt Nam Cộng Hoà đã đi mà thôi!
Như vậy, chính ông Hồ và Đảng Cộng Sản Việt Nam đã chọn nhầm trong cả hai quyết định chiến lược đó. Họ chọn đường lối phát triển theo Liên Xô, sau phải xóa bỏ vì Liên Xô sụp đổ . Họ chọn liên kết với Trung Cộng, với kết quả bây giờ phải chịu mất đất mất đảo!
Việt Nam Cộng Hoà là một con tàu đã đi đúng hướng, và nếu con tàu này không bị chìm trong trời "giông bão Cộng Sản" thì nó đã đến được đích. Rất tiếc là chính người cộng sản đã đánh chìm con tàu đó, nếu không thì ngày nay Châu Á đã có thêm một con Rồng, và con Rồng Việt Nam có thể chẳng kém gì Nhật Bản !
3) Văn Hóa & Xã Hội
Cái guồng máy cai trị của Cộng Sản VN ngày nay đã nức tiếng với những con người tồi tệ về nhân phẩm: gian tham, ăn cắp, lừa bịp, nịnh hót cấp trên thô tục với cấp dưới… một cách có hệ thống!
Không ai chối cãi rằng Chính Quyền VNCH ngày xưa có những con người tồi tệ! Nhưng ít ra họ cũng đã xây dựng được một xã hội Miền Nam tốt đẹp về tinh thần và vật chất tuy có khiêm tốn nhưng vẫn hơn xa Miền Bắc!
Một trong những yếu tố để đánh giá người lãnh đạo quốc gia là nhìn vào đời sống xã hội của nước đó! Qua yếu tố này thì rõ ràng lãnh đạo miền Nam không thể tồi tệ hơn lãnh đạo miền Bắc được!
Vài ví dụ nhỏ:
-Dưới thời VNCH, học sinh bậc Tiểu Học không phải đóng học phí, trường Trung Học Công lập cũng vậy! Trong khi đó, ngay cả khi đất nước đã thống nhất, hoà bình mà cho đến ngày nay 36 năm sau, học sinh sinh viên VN vẫn phải đóng đủ thứ tiền mới đến được trường. Tồi tệ hơn nửa là đang có vô số trẻ em phải bỏ học vì nghèo!
-Thời VNCH, bệnh nhân nếu đến bệnh viện Công thì không phải trả viện phí, thuốc men không tính tiền, kể cả ngành Nha khoa. Còn VN cho đến ngày nay thì giường bệnh ít hơn chỗ nằm trong nhà tù, bệnh nhân phải về nhà chờ chết vì không tiền trả viện phí, phải đút lót ngay cả cho ý tá, bác sĩ!
-Ngày họ cưỡng chiếm được Miền nam, thì họ gọi Văn Hoá Miền nam là “văn hóa đồi trụy”, ngày nay cái “văn hóa đồi trụy” đó đang ngự trị trong tim trong óc người Việt cả nước!
4) Quân Sự
Những yếu tố để đánh giá về cái tài của người chỉ huy quân sự là con số thương vong của quân sĩ và sự thắng bại của những cuộc giao tranh.
Về điểm này thì cấp chỉ huy quân sự Miền Nam có nhiều người kém tài, hèn nhát… Nhưng cấp chỉ huy của Miền Bắc nào có hơn gì đâu?
-Con số thương vong của Quân Lực VNCH là 260 ngàn, trong khi của Bộ Đội CSBV là 1,8 triệu! Con số đó nói lên tất cả! Thử hỏi với con số thương vong như thế, nếu Mỹ không lui, không ngưng viện trợ cho VNCH, Nga Tàu không bơm tới tấp cho Bắc Việt, thì đến nay con số đó đã như thế nào?
-Trong suốt chiều dài cuộc chiến, đặc biệt là Tết Mậu Thân, Mùa Hè Đỏ Lửa 1972 thì QLVNCH chỉ thua 2 trận là trận Lam Sơn 719 đánh qua Hạ Lào (thua vì vấn đề tình báo bị lộ), và trận chiến Hoàng Sa với Trung Cộng năm 1974 (Mất Hoàng Sa vì vào thời điểm đó, quân CSBV dốc toàn lực tấn công trên đất liền, buộc lực lượng tổng trừ bị của VNCH phải trải quân ra khắp nơi để đối phó, không thể tham gia trận chiến Hoàng Sa)! Còn lại thì QLVNCH không hề thua bất cứ một trận lớn nhỏ nào cả trong suốt chiều dài cuộc chiến đó!
Còn cái chiến thắng cuối cùng 30/4/1975 lại là chuyện khác, nó không thuộc lĩnh vực Quân Sự. Phải lấy công tâm mà nói điều đó.
QLVNCH nói chung là đã buông súng vì không còn đạn dược, nhiên liệu… Quân CSBV chỉ việc đến chiếm những thành phố đã bị bỏ ngõ, nhiều nơi bỏ ngõ cả tuần rồi mà họ cũng chưa đến được để tiếp thu!
Nói tóm lại, nếu ngày xưa Bắc Việt được như Đông Đức, Bắc Triều Tiên để đừng xem sinh mạng con dân như cỏ rác, đừng bị Quốc Tế Cộng Sản biến thành những con vật hy sinh, đừng bị Trung Cộng biến thành con chó gác nhà giữ ngõ cho nó… mà xua quân đi gây chiến ở Miền Nam, thì ngày nay ít nhất đất nước Việt Nam cũng đã có một Miền Nam phồn thịnh, như Nam Hàn so với Bắc Hàn bây giờ!
Giải Phóng hay Ăn Cướp?
Chúng nó rêu rao rằng chúng nó đi giải phóng miền Nam. “Giải phóng” xong, tài sản nhà cửa của người VNCH bị chúng chiếm đoạt tất cả rồi chia nhau hưởng!
Chúng rêu rao rằng chúng đi làm cách mạng là để xây dựng một xã hội công bằng.
Chúng đã xây dựng cái “xã hội công bằng” đó như thế nào?
Một sự thật hiển nhiên trước mắt: Sau 30/4/1975, bằng nhiều hình thức, chúng tịch thu nhà cửa tài sản của người Miền Nam.
Nếu chúng nó là những người đi giải phóng chân chính, thì những tài sản đó chúng tịch thu rồi trao lại cho dân nghèo miền Nam, cho những kẻ không nhà, hoặc dùng vào những lợi ích dân sinh… thì không ai nói làm gì. Đàng này chúng chia nhau hưởng những tài sản chúng cướp đoạt đó và ngang nhiên trở thành giai cấp giàu có cho tới bây giờ đã gần 40 năm!
Chẳng những thế, chúng còn tống khứ những người Miền Nam nghèo khổ đi “kinh tế mới” là những nơi khô cằn sỏi đá, phèn chua nước mặn, để chúng chia chác nhau tọa hưởng cái thành quả “giải phóng” của chúng! Rồi cho đến ngày nay, những người bị chúng giải phóng thì phải bỏ học vì nghèo, xuất khẩu làm lao nô, làm nô lệ tình dục, làm dâu xứ người, đẻ thuê hoặc bị rao bán...
Điều tồi tệ hơn nửa là có những con người VN bây giờ vẫn coi cái chuyện bọn ăn cướp khốn kiếp nhân danh chuyên chính vô sản đó ngày nay trở thành tư bản đỏ là chuyện bình thường.
Như vậy, chúng nó đi giải phóng hay đi ăn cướp? Sao chúng có thể ăn nói gian manh láu cá đến thế?
Đ.Đ.P
Comments
Post a Comment