Nếu những điều này xảy ra với hồ chí minh thì những người này sẽ ra sao?
Tổng Thống Ngô Đình Diệm
và những kẻ từng mưu sát Ông
Nam
Nhân (Quân nhân QLVNCH)
Sau khi nhậm chức
Tổng Thống, vị lãnh đạo dân cử đầu tiên của nước Việt Nam Cộng Hòa nói riêng,
và của cả nước Việt Nam nói chung, Tổng Thống Ngô Đình Diệm cùng những người cộng
sự liền bắt tay vào việc ổn định lại miền Nam Việt Nam, trong tình trạng rối
ren tương tự như loạn sứ quân thời Nhà Đinh nước ta thuở xưa vậy. Đồng thời xây
dựng và phát triển nền dân chủ non trẻ tại miền Nam tự do.
Trong
suốt 9 năm lãnh đạo miền Nam Việt Nam (1954-1963), Tổng Thống Ngô Đình Diệm
cũng là vị Tổng Tư Lệnh Quân Đội Việt Nam Cộng Hòa, đã không chỉ nhận được sự ủng
hộ của đại đa số người dân miền Nam yêu chuộng tự do, cùng những người đã từng
chịu ơn của Tổng Thống Ngô Đình Diệm và chính quyền Việt Nam Cộng Hòa như hơn một
triệu đồng bào miền Bắc di cư vào Nam tránh họa cộng-sản, mà Tổng Thống Ngô
Đình Diệm đã bị các phe nhóm, đảng phái chính-trị, bọn cộng sản nằm vùng đội lốt
tăng ni… xách động quần chúng gây náo loạn, phá rối trị an ngay trong lòng chế
độ. Và, Tổng Thống Ngô Đình Diệm đã từng bị ám sát ba lần bất thành. Những lý
do ngụy tạo là “độc tài, gia đình trị, kỳ thị tôn giáo”… Tất cả mọi sự thật,
nhân chứng sống, lần lượt phơi bày trên các phương tiện truyền thông đại chúng.
Tuy nhiên, những kẻ theo giặc, tiếp tay cho giặc, phản loạn trong thời Đệ nhất
Cộng Hòa, cho tới nay, chúng vẫn ngụy biện bằng nhiều bài báo, sách vở, tài liệu
giả tạo, thiên cộng để chạy tội trực tiếp, hoặc gián tiếp
đã đẩy cả một dân tộc đến bờ vự thẳm như chúng ta đã và đang chứng kiến.
Nhân
đề cập tới ba vụ ám sát Tổng Thống Ngô Đình Diệm, mà báo chí truyền thông đương
thời đã đề cập đến nhiều nhất; đó là vụ ám sát do ông Hà Thúc Ký, một lãnh tụ của
đảng Đại Việt trực tiếp thi hành.
Sau
ngày 1/11/1963, với chức vụ Tổng trưởng Nội vụ dưới thời Đệ nhị Cộng Hòa, Hà
Thúc Ký đã tự ý ký lệnh thả nhiều cán bộ việt-gian cộng-sản, trong đó có hai tên
cán bộ gộc là Mười Hương và đại tá ngụy quân Việt cộng Lê Câu. Mười Hương là một
trùm gián điệp của việt-gian cộng-sản hoạt động tại miền Nam Việt Nam thời bấy
giờ. Mười Hương, tức Trần Ngọc Ban đã bị bắt giam dưới thời Đệ Nhất Cộng Hòa,
là bậc thầy của tên Phạm Xuân Ẩn, một điệp viên được Hà Nội cài vào hoạt động
trong guồng máy chính quyền miền Nam cho tới 30/4/1975 mới lộ mặt; còn Mười
Hương thì đã là Ủy Viên Trung Ương Đảng, nắm các chức vụ cao cấp của ngụy quyền
Hà Nội, trong đó có chức Bộ Trưởng Công An.
Tiếp
tới là vụ ám sát Tổng Thống Ngô Đình Diệm trong một chuyến tham dự hội chợ Cao
Nguyên năm 1957 của tên Hà Minh Trí, y là một tên cộng sản hoạt động hợp pháp
dưới danh nghĩa là một tín đồ Cao Đài Tây Ninh. Sau ngày 30/4/1975, Hà Minh Trí
đã công khai là một tên việt gian, đã được ngụy quyền việt-gian cộng-sản
phong tặng là “Anh hùng Lực lượng Vũ trang Nhân dân”. Ngoài ra, vợ chồng của Hà
Minh Trí còn “được” gặp mặt tên Việt-gian Võ Nguyên Giáp, và đã chụp hình chung
như hình dưới đây.
Việt-gian Hà Minh Trí bị bắt sau khi ám sát hụt Tổng
Thống Ngô Đình Diệm tại hội chợ Cao Nguyên năm 1957
Vợ chồng tên Hà Minh Trí gặp Việt-gian Võ Nguyên Giáp
(1996)
Kế đến,
là vụ ném bom vào Dinh Độc Lập mưu sát Tổng Thống Ngô Đình Diệm, do hai phi
công của Không lực Việt Nam Cộng Hòa Phạm Phú Quốc và Nguyễn văn Cử vào tháng 2
năm 1962. Nguyễn Văn Cử đào thoát sang Lào, còn Phạm Phú Quốc đã bị bắt giam.
Nguyễn
Văn Cử là con của ông Nguyễn Văn Lực, một đảng viên Việt Nam Quốc Dân Đảng. Sau
ngày 30/4/1975, Nguyễn Văn
Cử đã cưới Thị Tám, một “nữ luật sư” cộng sản. Đám cưới của Cử-Tám được tổ chức
rất linh đình, có cả một đoàn xe của Nguyễn Văn Linh, Tổng bí thư của cái gọi là đảng CSVN đến tham dự. Sau ngày cưới, vợ chồng
Cử-Tám đã sang Hoa Kỳ, và vẫn thường xuyên đi về giữa Mỹ-Việt, để … “hưởng tuần
trăng mật”.
Như vậy,
nói tóm lại, những kẻ đã từng mưu sát, và sát hại Tổng Thống Ngô Đình Diệm, tất
cả họ đều không phải là người của Quốc Gia.
Riêng
trường hợp của phi công Phạm Phú Quốc, thì lại là một trượng hợp đặc biệt, theo
lời kể của ông Lê Châu Lộc; nguyên Sĩ quan tùy viên của Tổng Thống Ngô Đình Diệm,
và là Thượng Nghị Sĩ dưới thời Đệ nhị Việt Nam Cộng Hòa cho đến ngày 30/4/1975,
Nam Nhân tôi xin tóm lược như sau:
“Sau khi
bị bắt, Phạm Phú Quốc dù phải bị giam, nhưng được đối đãi tử tế; song đã có rất
nhiều tin đồn, cộng thêm với một số tờ báo bất lương nên đã tuyên truyền rằng:
“Phạm Phú
Quốc đã bị hành hạ, tra tấn, đánh đập suốt cả ngày lẫn đêm, không cho ăn, không
cho ngủ, đã bị mật vụ dùng kìm rút hết mười móng tay và mười móng chân…”
Chính vì
thế, Tổng Thống Ngô Đình Diệm đã phái Sĩ quan tùy viên Lê Châu Lộc, đến tận nơi
gặp ông Phạm Phú Quốc, để nhìn thấy tận mắt trên thân thể, cũng như xem mười
chiếc móng tay và mười chiếc móng chân của ông Phạm Phú Quốc có bị rút hết hay
không?
Tuân lệnh
của Thổng Thống Ngô Đình Diệm, ông Lê Châu Lộc đã đi đến tận nơi để gặp ông Phạm
Phú Quốc.
Khi giáp
mặt ông Phạm Phú Quốc ông Lê Châu Lộc đã tự giới thiệu:
“Tôi Đại
úy Lê Châu Lộc, Sĩ quan tùy viên của Tổng Thống, được lệnh của Tổng Thống đến
đây để gặp ông”.
Ông Phạm
Phú Quốc, hình như không thể tin những lời của ông Lê Châu Lộc, nên vội đứng
lên một cách nghiêm chỉnh. Nhưng ông Lê Châu Lộ đã nói tiếp:
“Tôi Đại úy Lê Chau Lộc Sĩ quan tùy viên của Tổng Thống, được lệnh của Thổng Thống
đến đây để gặp ông; nhưng không phải để điều tra về ông, mà Tổng Thống bảo tôi
đến đây để thăm ông. Vậy, tôi chỉ muốn hỏi ông: Ông có bị ai đánh đập, tra tấn
hay không, để tôi về trình lại cho Tổng Thống hay về những gì tôi đã mắt thấy,
tai nghe, chứ tôi không hề tra vấn ông bất cứ một điều gì cả?
- Dạ
không.
- Ông có
bị tra vấn không cho ngủ, không cho ăn hay không?
- Dạ
không.
- Như vậy,
xin ông vui lòng cởi bỏ y phục, cho tôi nhìn tận mắt, để biết trên thân thể của
ông có bị thương tích gì không.Và ông Phạm Phú Quốc đã làm theo yêu cầu của
tôi, vì thế, tôi đã nhìn thấy toàn thân thể của ông Phạm Phú Quốc không hề có một
vết tích nào gọi là “tra tấn” cả. Nhưng tôi vẫn hỏi tiếp:
- Ông có
bị rút hết mười cái móng tay và mười cái móng chân hay không?
- Dạ
không.
- Vậy,
ông hãy bỏ hai bàn tay của ông lên bàn tay của tôi, để cho tôi nhìn thấy, rồi
sau đó, là mười ngón chân của ông.
- Dạ, xin
Đại úy hãy nhìn xem.
Sau
khi nhìn và sờ lên tay chân của ông Phạm Phú Quốc, tôi không hề thấy có một
chút vết tích gì hết, ông Phạm Phú Quốc vẫn khỏe mạnh bình thường, rồi bỗng ông
Phạm Phú Quốc đã nói:
- Tôi xin
Đại úy trình lên Tổng Thống rằng: tôi thành thật xin lỗi Tổng Thống, vì tôi đã
nghe lời của người bạn, nên đã làm như vậy; chứ tôi không có chủ ý giết Tổng Thống.
Và ông Phạm Phú Quốc đã viết những lời xin lỗi Tổng Thống Ngô Đình Diệm, trên một
mảnh giấy nhỏ, và nhờ trình lên Tổng Thống.
- Tôi sẽ
trình lại với Tổng Thống.”
Qua
các trường hợp đối xử tiêu biểu với những kẻ mưu sát mình, của Cố Tổng Thống
Ngô Đình Diệm nêu trên, Nam Nhân tôi nghĩ đã quá đủ, để cho thấy tấm lòng khoan
dung và nhân hậu của vị Nguyên Thủ Quốc Gia Việt Nam Cộng Hòa. Người đã có công
khai sáng và hy sinh mạng sống mình cho nền dân chủ, tự do non trẻ của đất nước,
trong những điều kiện muôn vàn khó khăn của thời nhiễu nhương cả thù trong lẫn
giặc ngoài.
Giả sử
vào thời buổi hiện nay, nếu có một phi công nào đó mà đem bom mưu sát một vị nguyên
thủ quốc gia của mình, thì chắc chắn luật pháp của bất cứ một nước nào trên thế
giới, ngay cả Hoa Kỳ cũng không dung thứ như Cố Tổng Thống Ngô Đình Diệm đã làm
với những kẻ đã từng mưu sát Ông.
Anh
quốc ngày 29 tháng 7 năm 2011
Nam
Nhân (Quân nhân QLVNCH)
Comments
Post a Comment