Người cộng sản Việt không thể tiếp tục dối trá, "treo đầu heo bán thịt chó"

Hôm qua, nhân vụ em bé bị chết trước sân bệnh viện Nhi, tôi đã nói sơ lược về vấn đề ý đức và trách nhiệm phải "thượng tôn pháp luật". Hôm nay, cũng từ thảm trạng mẹ phải ẳm con về để chết ở nhà, vì không còn tiền trả cho bệnh viện, ta thấy rằng tinh thần xã hội chủ nghĩa ở Việt Nam đã phá sản.
Chủ nghĩa xã hội (và chủ nghĩa cộng sản) phát sinh từ những thảm trạng của xã hội, với mục đích "cải tạo xã hội", xóa bỏ cảnh "người bóc lột người" để đem lại công bằng cho mọi thành tố trong xã hội.
Tinh thần của xã hội chủ nghĩa, tức mục tiêu cao đẹp trên lý thuyết, đã mê hoặc hàng triệu người trí thức Tây phương. Đứng trước những thảm trạng "người bóc lột người" đến tận xương tủy, những người công nhân phải vắt cạn mồ hôi trong các nhà máy, hầm mỏ... để có được miếng ăn. Trong khi bản thân họ, hay vợ con họ, bệnh hoạn thì không được chăm sóc cũng như con cái không được đến trường... Khối đại đa số công nhân vô sản đã nghe lời hiệu triệu của tầng lớp trí thức, "đoàn kết lại" để chống lại sự bóc lột của phe tư bản cũng như sự áp bức của bọn quan quyền phong kiến.
Từ đó, những nước "xã hội chủ nghĩa" được thành lập, thế giới phân chia thành hai khối đối lập: cộng sản và tư bản.
Cuộc đấu tranh giữa hai phe, thắng bại đã rõ từ thập niên cuối của thế kỷ trước.
Các nước công sản, mặc dầu đã quốc hữu hóa hết mọi tư liệu sản xuất, thành công trong việc xóa bỏ giai cấp "tư sản", nhưng thất bại hoàn toàn trong việc xây dựng một xã hội "xã hội chủ nghĩa".
Trong khi (một số) các nước "tư bản chủ nghĩa", như các nước Tây Âu, Bắc Âu... lại thành công xây dựng một "xã hội lý tưởng". Phúc lợi quốc gia sinh ra do thuế má, (chớ không do kinh tế nhà nước), được đầu tư vào các lãnh vực y tế, giáo dục... mọi thành tố trong xã hội đều được quyền đi học miễn phí, được quyền chữa bệnh miễn phí... Công bằng xã hội cũng được thiết lập, nhưng "công bằng về cơ hội". Bất kỳ người dân, giàu hay nghèo, đều có "cơ hội" như nhau trong bất kỳ lãnh vực nào, nhằm phục vụ bộ máy nhà nước.
Giấc mơ "xã hội chủ nghĩa" của những người cộng sản lại được những phe tư bản thực hiện.
Lý thuyết cao đẹp bao nhiêu thì việc áp dụng "xã hội chủ nghĩa" vào thực tế của những người cộng sản lại "hoang tưởng" bấy nhiêu.
Những nước như Cuba, vì muốn bảo vệ một hệ thống giáo dục và an sinh xã hội cho mọi thành tố trong xã hội đã phải trả giá rất đắt. Kinh tế quốc doanh bao nhiêu năm, cuối cùng thất bại, phải đón tư bản vào để cứu XHCN. Venezuela cũng đi theo con đường này. Nghĩ rằng tài sản quốc gia (dầu hỏa) sẽ làm nền để kiến tạo XHCN, tức hệ thống an sinh xã hội và giáo dục cho mọi người dân được xây dựng. Vì giá dàu sụt giảm, mô hình xã hộichủ nghĩa của Hugo Chavez bị sụp đổ tan tành.
Tính chính đáng để lãnh đạo của đảng cộng sản không còn. Các đảng cộng sản trên thế giới lần lượt cáo chung, trở thành một "vấn đề của lịch sử".
Nhưng ở VN, hầu như không ai đặt câu hỏi "tính chính đáng để lãnh đạo" của đảng CSVN là gì ?
Xem lại điều lệ đảng cộng sản:
"Mục đích của Đảng là xây dựng nước Việt Nam độc lập, dân chủ, giàu mạnh, xã hội công bằng, văn minh, không còn người bóc lột người, thực hiện thành công chủ nghĩa xã hội và cuối cùng là chủ nghĩa cộng sản."
E rằng, kể cả những đảng viên cộng sản, cũng không mấy ai biết mục tiêu hướng tới của mình là gì.
Vụ "em bé chết trước cửa bệnh viện", vì lý do "mẹ ẳm về để bé chết ở nhà"... chỉ có thể xảy ra trong một xã hội bán khai, tư bản hoang dã, người bóc lột người.
Trớ trêu là nó xảy ra trong một nước "Xã hội chủ nghĩa" do đảng cộng sản lãnh đạo.
Không! những điều dối trá cần phải chấm dứt. Những người "cộng sản chân chính" cần phải lên tiếng trong trường hợp này.
Đảng cộng sản đã không còn đại diện cho lợi ích của người nghèo. "Xã hội công bằng" đã trở thành xã hội kim tiền, cá lớn nuốt cá bé. Nhà thương, trường học... trở thành nơi mua bán (sức khỏe và sự hiểu biết), người nghèo bị gạt ra ngoài xã hội. Xã hội bất bình đẳng, từ việc tuyển chọn người vào bộ máy quyền lực quốc gia. Quan chức từ cấp thấp đến cấp cao, quan liêu, hạch sách, trấn lột, áp bức... người dân không khác thời phong kiến.
Tóm lại là đảng cộng sản VN đã thất bại trong việc xây dựng xã hội chủ nghĩa. Đất nước trên đà phá sản. Nguy cơ "bắc thuộc" ngày càng hiển hiện...
Người cộng sản Việt không thể tiếp tục dối trá, "treo đầu heo bán thịt chó", tiếp tục chính sách ngu dân, dùng công an đe nẹt người dân, độc quyền lãnh đạo.
Hy vọng vụ "em bé chết trước sân bênh việc" sẽ "sáng mắt" nhiều người. Đó là đảng CSVN đã mất hoàn toàn tính chính danh để lãnh đạo.
Đó là một chế độ "ngụy".
Theo Facebook Nhân Tuấn Trương

Comments

Popular posts from this blog

Tình yêu thơi chinh chiến-Tuyết Thu .