Rất nhiều tin tức quan trọng, mời qúy vị đọc .


iến trình đàm phán bí mật Thành Đô 1990 - Chương 1/26 (Huỳnh Tâm)

Lý Bằng tiết lộ hội nghị Thành Đô 1990

 

Hội nghị Thành Đô ngày 3-4/9/1990 là bước ngoặt của quan hệ Trung-Việt... Hai bên ký kết "Kỷ yếu hội nghị" đồng thuận bình thường hóa quan hệ song phương. Đảng cộng sản Việt Nam không tiết lộ và cũng không công bố cho toàn nhân dân Việt Nam biết cuộc đàm phán bí mật, một sự kiện lịch sử quan trọng này. Ngày 5/11/1991, Đỗ Mười Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam và Võ Văn Kiệt Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng đến thăm Trung Quốc. Ngày 7/11/1991, hiệp định mậu dịch Trung-Việt và hiệp định tạm thời về việc xử lý công việc biên giới hai nước đã được ký tại Nhà khách chính phủ Điếu Ngư Đài Quốc Tân Quán Bắc Kinh (Điếu Ngư Nhai Nuốc tân quán).

Một phần tư liệu về Hội nghị bí mật Thành Đô 1990, được tiết lộ bởi "Lý Bằng Nhật ký ngoại sự"  "Hợp tác phát triển Hòa Bình", ngoài ra tác giả công bố hơn 230 bức ảnh phụ trang, phần lớn đã được công bố tại Trung Quốc. Nguồn: Công bố bởi Nhà xuất bản Tân Hoa Xã.

Chúng tôi xin tóm lược một luồng thông tin giới thiệu tới độc giả như để tham khảo những tài liệu sau này về Hội Nghị Thành Đô 1990:

Lý Bằng (Li Peng) viết hai cuốn Hồi ký "Nhật ký ngoại sự", và "Hòa Bình phát triển hợp tác", đó là những cuốn sách nhật ký chú trọng phần hoạt động đối ngoại của Lý Bằng đã từng là Phó Thủ tướng, Thủ tướng Chính phủ và Chủ tịch Ủy ban Thường vụ (NPC).

Bài này trích trong cuốn "Nhật ký ngoại sự" và "Hòa bình phát triển hợp tác" của tác giả Lý Bằng. NXB Tân Hoa xã xuất bản. Nguồn: people.com.cn. [1]
 
Hàng trước từ trái sang: 1) Hoàng Bích Sơn, trưởng ban đối ngoại T.Ư. (3) Phạm Văn Đồng, (4) Nguyễn Văn Linh (bên phải Giang Trạch Dân), (5) Giang Trạch Dân (áo xám đứng giữa), (6) Lý Bằng, (7) Đỗ Mười, (9) Hồng Hà (bìa phải) và Đinh Nho Liêm. Ảnh chụp tại Kim Ngưu tân quán Thành Đô Tứ Xuyên.

Hội nghị vừa kết thúc, nhật báo Tứ Xuyên loan tải một thông điệp của phái đoàn Việt Nam: "Việt Nam bày tỏ mong muốn sẵn sàng chấp nhận làm một khu vực tự trị thuộc chính quyền trung ương tại Bắc Kinh như Trung Quốc đã dành cho Nội Mông, Tây Tạng, Quảng Tây… Phía Trung Quốc đồng ý và đồng ý chấp nhận đề nghị nói trên và cho Việt Nam thời gian 30 năm để Đảng Cộng sản Việt Nam giải quyết các bước tiến hành cần thiết cho việc gia nhập đại gia đình các dân tộc Trung Quốc!" [2] 

Lý Bằng "Nhật ký ngoại sự" ghi lại quá trình bình thường hóa quan hệ Trung-Việt như sau:
Cuối những năm 1970. Việt Nam đưa quân sang Campuchia. Năm 1979, quan hệ Trung-Việt đụng đáy hết thuốc chữa. Tháng 12 năm 1986, thời đó Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh đương quyền, tình hình quốc tế thay đổi, đặc biệt là ở Đông Âu, Liên Xô bị tan rã. Nguyễn Văn Linh tìm kiếm chính sách, điều chỉnh lại bình thường hóa quan hệ với Trung Quốc-Việt Nam.

Sau khi hai bên Trung-Việt thông qua đường liên lạc, đồng ý hội nghị bí mật vào ngày 03 - 04 tháng 9 năm 1990. Nguyễn Văn Linh và Hội đồng Bộ trưởng Việt Nam Đỗ Mười chấp nhận đàm phán với các nhà lãnh đạo Trung Quốc tại Thành Đô tỉnh Tứ Xuyên.

Thứ Sáu, ngày 26 tháng 12 năm 1986. Tổng Bí thư Lê Duẩn qua đời vào tháng 7. Nguyễn Văn Linh được đắc cử Tổng Bí thư Đảng cộng sản Việt Nam, tại Đại hội 6 đảng Cộng sản Việt Nam.

Thứ Bảy, ngày 26 tháng 8. 
Việt Nam tuyên bố "Rút toàn bộ quân đội của Việt Nam ra khỏi Campuchia". Lần này, tạo ra các điều kiện để giải quyết "trơn tru" cho mọi thuận lợi của vấn đề Campuchia, đồng thời làm "sạch" các chướng ngại bình thường hóa quan hệ Trung-Việt.

Thứ Tư, ngày 6 tháng 6. 
Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh, hẹn gặp Đại sứ Trung Quốc Trương Đức Duy (Zhang Dewei) [3] tại Bộ Quốc phòng Việt Nam. Nguyễn (Văn Linh), hy vọng cho một lần đầu, thực hiện bình thường hóa quan hệ giữa hai nước, hai đảng, đồng thời mong sớm được đàm phán tại Trung Quốc.

Chủ Nhật, ngày 26 tháng 8. 
Giới thiệu chuyến viếng thăm nội bộ đảng Cộng sản Việt Nam tại Trung Quốc, gồm Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh mục đích giải tỏa những vấn đề hai nước, hai đảng..., tôi đã nói với đồng chí Giang Trạch Dân, ông cho biết hoàn toàn tán thành.

Thứ Hai, ngày 27 tháng 8.
Về việc đồng chí Giang Trạch Dân và tôi sẽ hội kiến với Nguyễn Văn Linh theo những dự thảo liên quan, tôi đã báo cáo lên đồng chí Đặng Tiểu Bình. Theo quan điểm của Thế vận hội Châu Á (Asian Games) sắp tới tổ chức tại Bắc Kinh, nhưng cuộc họp này liên quan đến việc bình thường hóa quan hệ song phương Trung-Việt, đặc biệt hệ trọng, nên để tiện cho việc bảo mật, địa điểm hội đàm sẽ được bố trí ở Thành Đô.

Thứ Năm, ngày 30 tháng 8.
Đồng chí Giang Trạch Dân và tôi đã đi đến Thành Đô để đàm phán nội bộ với Tổng Bí thư đảng Cộng sản Việt Nam Nguyễn Văn Linh, Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng Việt Nam Đỗ Mười, đã có ban hành lời mời phía Việt Nam. Bây giờ thử xem Việt Nam trả lời thế nào.

Chủ Nhật, ngày 02 tháng 9.
15 giờ 30, tôi lên chiếc máy bay chuyên cơ, cất cánh từ vùng ngoại ô sân bay Tây Giao Bắc Kinh, khoảng 6 giờ 00 đến sân bay Thành Đô. Chúng tôi di chuyển bằng ô-tô qua lộ trình mất hơn 20 phút đến Kim Ngưu tân quán, Bí thư Tỉnh ủy Dương Nhữ Đại đang chờ đợi. Đồng chí Giang Trạch Dân đáp một chiếc bay chuyên cơ đến Thành Đô vào lúc 08 giờ 30 tối, chậm hơn tôi nửa giờ sau. Đến 11 giờ đêm, tôi cùng đồng chí Giang Trạch Dân trao đổi chính sách cho cuộc đàm phán với phía Việt Nam vào ngày mai.

Thành Đô, thứ Hai, ngày 03 tháng 9. 
Buổi sáng, tôi đến chỗ đồng chí Giang Trạch Dân tiếp tục nghiên cứu các nguyên tắc tiến hành đàm phán với phía Việt Nam.

Khoảng 14 giờ 00, Tổng bí thư Đảng cộng sản Việt Nam Nguyễn Văn Linh, Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng Đỗ Mười và Cố vấn Ban chấp hành Trung ương Đảng cộng sản Việt Nam Phạm Văn Đồng cùng đến Kim Ngưu tân quán Thành Đô [4]. Giang Trạch Dân và tôi chào đón họ tại tầng lầu 1. Tổng Bí thư Đảng cộng sản Việt Nam Nguyễn Văn Linh, mặc veston cà phê, phong thái học giả. Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng Việt Nam Đỗ Mười mái tóc bạc trắng cũng có thái độ mạnh mẽ, mặc veston màu xanh. Họ là những người trên bảy mươi tuổi, và Phạm Văn Đồng thị giác mắt nheo đục, mặc veston đại cán phù hợp với màu xanh, ông cũng là cựu chiến binh Trung Quốc.

Buổi chiều, cuộc đàm phán bắt đầu, Nguyễn Văn Linh lần đầu tiên thực hiện một bài phát biểu dài. Mục đích mong muốn bày tỏ giải quyết các vấn đề Campuchia càng sớm càng tốt, đồng thời đàm phán việc thành lập Hội đồng tối cao của Campuchia là một phần ưu tiên, không nên loại trừ bất kỳ bên nào, không thể bày tỏ sự miễn cưỡng để can thiệp vào công việc nội bộ của Campuchia. Xem ra về vấn đề Campuchia, Nguyễn Văn Linh có vẻ chỉ muốn bày tỏ thái độ tuyên bố về nguyên tắc, trọng điểm là đặt vào phương diện bình thường hóa quan hệ Trung-Việt. Cuộc đàm phán tiếp tục cho đến 8 giờ 00, sau 08 giờ 30 mới bắt đầu mở tiệc buổi tối. Bên bàn tiệc, tôi và đồng chí Giang Trạch Dân lần lượt làm việc với Đỗ Mười và Nguyễn Văn Linh.

Thứ Ba, ngày 04 tháng 9. 
Buổi sáng, chúng tôi tiếp tục họp với các nhà lãnh đạo của Việt Nam. Tại thời điểm này, có thể nói những vấn đề nêu ra trong đàm phán đã đi đến sự đồng thuận một cách khá thỏa đáng, cùng quyết định soạn thảo một bản "Kỷ yếu hội nghị". 

14 giờ 30, trong hai bên Trung-Việt tổ chức một buổi lễ ký kết tại khách sạn trên tầng số 1 Nhà khách Kim Ngưu, hai bên lần lượt đồng ký do Tổng bí thư và Thủ tướng Chính phủ tương ứng. Đây là một bước ngoặc lịch sử trong quan hệ Trung-Việt. Đồng chí Giang Trạch Dân trích dẫn giới thiệu bài thơ của Lỗ Tấn, ngâm nga: "Phong ba đã trôi, mỗi tình anh em vẫn còn, gặp nhau lại vui, bỏ qua hết thẩy hận thù" (Độ tận kiếp ba huynh đệ tại, Tương phùng nhất tiếu mẫn ân cừu) hay "Chúng tôi vẫn còn anh em, nụ cười có thể làm tan đi các đồng minh và kẻ thù". (Ngã môn hoàn thị huynh đệ, tương phùng nhất tiếu mẫn ân cừu). Vần thơ này làm lời kết cho cuộc đàm phán "nội bộ". Giang Trạch Dân vui mừng giở trò ru con ngủ bất tận. Tặng cho những đứa con ma Việt Nam, các đồng chí BCT/TW đảng "Bác" quá hài lòng. Giang Trạch Dân quên rằng bài thơ này của thính tác giả Giang Vĩnh (Jiang Yong) vào triều đại nhà Thanh, lãnh đạo Trung Cộng ngâm thơ Lèo.

16:00, chuyên cơ cất cánh về Bắc Kinh, khoảng 6 giờ 10 như vậy đã đến nơi.

Thứ Bảy, ngày 29 tháng 6 năm 1991.
Đại hội 7 Đảng cộng sản Việt Nam bế mạc, Đỗ Mười được đắc cử Tổng bí thư, Nguyễn Văn Linh, Phạm Văn Đồng làm cố vấn. Những giai điệu tổng thể của Đại hội 7, Đảng cộng sản Việt Nam, nhấn mạnh kiên trì giáo lý chủ nghĩa xã hội, tham gia vào các cải cách kinh tế, chủ trương tình hữu nghị Việt-Xô, Việt-Trung. Tinh thần của Đại hội 7 có lợi cho việc cải thiện quan hệ song phương Trung-Việt.

Bắc Kinh thứ ba, ngày 30 tháng 7.
Buổi chiều, tôi đã gặp gỡ các đại diện đặc biệt của Lê Đức Anh của Ủy ban Trung ương Việt Nam và Hồng Hà. Họ yêu cầu mở cuộc họp cấp cao Trung-Việt tổ chức tại Việt Nam. Tôi cho rằng, để nhân dân hai nước có sự chuẩn bị trước, để cho ASEAN và các nước khác không nảy sinh nghi ngờ, hai bên Trung-Việt cần tiến hành cuộc đáp ứng, gặp ở các cấp thứ trưởng và bộ trưởng ngoại giao trước đã, như cuộc họp cấp cao, phía Trung Quốc cho rằng không có vấn đề về nguyên tắc. Ngày hôm sau Tổng bí thư Giang Trạch Dân sẽ trả lời chính thức với phía Việt Nam. Về việc bình thường hóa quan hệ kinh tế giữa Trung Quốc và Việt Nam, theo nguyên tắc bình đẳng và cùng có lợi, cả hai đối tác thông qua tham khảo ý kiến​​ và giải quyết. Trung Quốc giữ thái độ tích cực với tất cả các lĩnh vực về thương mại, bưu chính, vận chuyển, thanh toán ngân hàng, khôi phục giao thông đường bộ.

Thứ Ba, 17 giờ 00, ngày 05 tháng 11. 
Đồng chí Giang Trạch Dân và tôi đã đã tổ chức lễ đón chính thức Tổng bí thư Đảng cộng sản Việt Nam Đỗ Mười và Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng Võ Văn Kiệt tại quảng trường ở ngoài cửa phía đông Đại lễ Đường Nhân dân. 

Tiếp đó, chúng tôi tổ chức tiến hành cuộc đàm phán. Đỗ Mười có thái độ rất rõ ràng về vấn đề Đài Loan. Đồng chí Giang cho biết, sau khi quan hệ song phương một thời quanh co, nay đã trải qua một quãng đường gập ghềnh, các nhà lãnh đạo Trung Quốc và Việt Nam có thể ngồi lại với nhau để tiến hành cuộc đàm phán cấp cao mang ý nghĩa quan trọng. Đây là một kết thúc của các cuộc đàm phán trong quá khứ, hướng tới tương lai, nó đánh dấu sự bình thường hóa trong quan hệ hai nước, sẽ có tác động sâu sắc đến sự phát triển của quan hệ song phương. Đỗ Mười nói rằng, bình thường hóa quan hệ giữa Việt Nam và Trung Quốc phù hợp với nguyện vọng và lợi ích căn bản của nhân dân hai nước, đồng thời cũng giúp ích cho hòa bình và ổn định của khu vực và trên thế giới. Tiếp đó, tổ chức bữa tiệc.

Thứ Tư, ngày 06 tháng 11.
Buổi chiều, tôi đàm phán với Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng Việt Nam Võ Văn Kiệt, bầu không khí rất tốt. Đầu tiên tôi nêu ra rằng Tổng bí thư Giang Trạch Dân và Tổng Bí thư Đỗ Mười đã tiến hành đàm phán khả quan, đã trao đổi đầy đủ quan điểm. Về vấn đề Đài Loan, thái độ Võ Văn Kiệt thể hiện rất tốt. Tôi điểm qua các vấn đề về vay nợ, biên giới, người dân tị nạn… trong cuộc hội đàm. Hai bên đồng ý sau này sẽ không bàn tới nữa. Với các dự án vay vốn do phía Việt Nam vừa đề xuất, tôi đã hứa sẽ cho khảo sát các dự án của phía Việt Nam. Về vấn đề Campuchia, tôi nêu rõ, thỏa thuận về giải pháp chính trị toàn diện cho vấn đề Campuchia đã được ký tại Paris, việc thực hiện thỏa thuận vẫn đòi hỏi các bên phải tiếp tục nỗ lực. 

Nhà khách chính phủ Điếu Ngư Đài Quốc Tân Quán

Thứ Năm, ngày 7 tháng 11. 
Buổi chiều, Hiệp định Thương mại Trung-Việt và Hiệp định tạm thời về việc xử lý các vấn đề biên giới giữa hai nước đã được ký kết và thỏa thuận tại Nhà khách chính phủ Điếu Ngư Đài Quốc Tân Quán. Các lãnh đạo đảng và chính phủ hai nước đã dự lễ ký kết, sau đó, tôi cùng đồng chí Giang Trạch Dân chia tay Đỗ Mười và Võ Văn Kiệt. Họ sẽ đi du lịch đến Quảng Châu, Thẩm Quyến và đến thăm những nơi khác.

Huỳnh Tâm
 

Tiến trình đàm phán bí mật Thành Đô 1990 - Chương 26/26 (Huỳnh Tâm)
Trung Quốc đã hoàn thành kế hoạch
cướp nước Việt Nam
Dịch nguyên văn:"… Vì sự tồn tại của sự nghiệp xây dựng thành công Chủ Nghĩa Cộng Sản, Đảng CSVN và nhà nước Việt nam đề nghị phía Trung quốc giải quyết các mối bất đồng giữa hai nước. Phía Việt nam xin làm hết mình để vun đắp tình hữu nghị lâu đời vốn có giữa hai đảng và nhân dân hai nước do Chủ tịch Mao trạch Đông và Chủ tịch Hồ Chí Minh dày công xây đắp trong quá khứ và Việt nam đồng ý sẵn sàng chấp nhận và đề nghị phía Trung quốc để Việt nam được hưởng quy chế Tự Trị trực thuộc chính quyền Trung ương tại Bắc kinh như Trung quốc đã từng dành cho Nội Mông, Tây Tạng, Quảng tây…. Phía Trung quốc đã đồng ý và chấp nhận đề nghị nói trên và cho Việt Nam thời hạn 30 năm (1990-2020) để Đảng CSVN giải quyết các bước tiến cần thiết cho việc gia nhập đại gia đình Trung quốc". Nguồn: Tài liệu ảnh lưu: Huỳnh Tâm. [1]
Đảng Cộng Sản Việt Nam cho rằng chiến tranh biên giới Trung Quốc-Việt Nam vào năm 1979 là cuộc chống lại "chiến tranh xâm lược". Thực chất chứng minh phía Bắc láng giềng cảnh giác, phía Nam chời đợi xâm lược đến, có nghĩa một bên đe dọa một bên chịu đựng thời cơ trả giá bán nước theo quan hệ cấp cao. Chẳng hạn Trung Quốc thành lập trong khu kinh tế độc quyền của Việt Nam một giàn khoan 981, do ông Nguyễn Phú Trọng cắt băng hạ thủy 981, mặc dù ngày nay 891 đã tạm thời sơ tán do nhân dân Việt Nam phản đối, nhưng họ đã không từ bỏ ý định chiếm Biển Đông". Trung Quốc không từ bỏ ý tưởng đánh cướp nước khác, cũng không đánh mất cơ hội phát triển kinh tế với các nước tiên tiến, cho nên tăng mạnh quốc phòng đe dọa những nhu nhược.
Cộng sản Việt Nam một đồng lõa lớn chưa bao thư giõ cáo buộc chính quyền "vô minh cố ý" của Trung Quốc, do đó Trung Quốc coi cuộc xung đột như một cuộc "chiến tranh tự vệ". Cuối cùng quân đội Việt Nam "chiến bại". Chính phủ Việt Nam cố tình che đậy những điều này, chính thức không có kỷ niệm ngày chiến tranh Trung Quốc-Việt Nam. Trái lại cái gọi là cuộc chiến tranh chống lại Hoa Kỳ mỗi năm làm kỷ niệm quá to tác, đề cập đến cuộc chiến tranh Việt Nam đôi kho hư cấu không thực tế.

Sau cuộc đối đầu giữa Trung Quốc và Việt Nam xảy ra trong vùng biển tranh chấp Hoàng Sa và Trường Sa, Việt Nam không thể hiện hết tiếng nói chủ quyền của quốc gia, nếu có cũng không giá trị đối với quốc tế bởi tất cả do anh là người quá mỏng lại thêm điếm đàn nhỏ nhen, người ta chỉ cần anh chân thật đối với nhân dân và xã hội hài hòa trong tư cách "nhân quyền", một điểm yêu nhất Việt Nam không có văn hóa ngoại giao, nhu cầu xem xét lại chiến lược ngoại giao của mình không thuyết phục và tăng cường hợp tác với Hoa Kỳ hay Nhật Bản, để làm đà cảng các mối đe dọa từ phía Trung Quốc. Cũng có vài người dân trong số 90 triệu, hy vọng Chính phủ có thể nghiêm túc rõ ràng đối với Trung Cộng, kết cuộc Trung Cộng-Việt Cộng vừa là bạn vừa là kẻ người thù nguy hiểm nhất đã đi vào lịch sử 1000 năm, theo Hồ Chí Minh đã ký năm 1957 bán nước Việt Nam cho Trung Quốc muôn năm.

Từ đó đảng Cộng sản Việt Nam hướng đến Hội nghị bí mật Thành Đô ngày 3-4/9/1990 để kết thúc số phận, cho thấy Việt Nam đã đi về hướng Đại lục, và những rò rỉ "tuyệt mật" thay cho tiếng chuông báo tử. Tài liệu mất nước Việt Nam có giá trị nhất mang tính khả thi với nội dung liên quan đến sự sống còn của một dân tộc đã hiện về, đó là biên bản họp kín giữa ông Tổng Bí Thư Đảng CSVN Nguyễn Văn Linh, ông Chủ tịch Hội Đồng Bộ Trưởng Đỗ Mười đại diện cho phía Việt nam cùng với ông Bí Thư đảng Cộng sản Trung Cộng Giang Trạch Dân Tổng và Thủ tướng Chính phủ Lý Bằng đại diện cho phía Trung quốc trong.
Trích nguyên bản văn và trong đoạn băng ghi âm của Hội nghị bí mật tại Thành Đô vào ngày 3-4/9/1990.
Thưa các đồng chí:
- .....Trong mấy ngày qua, ta đã cùng nhau thảo luận nhiều vấn đề, đạt được đồng thuận về căn bản, tuy không khỏi có sự tranh biện về tiểu tiết. Khép lại, ta có thể hài lòng khẳng định hội nghị đã thắng lợi và thắng lợi lớn. Xin các đồng chí hoan hỉ cạn chén. Trong lời phát biểu kết thúc hội nghị, Lương Tư Lệnh nhấn mạnh: "Những gì đã được đưa ra bàn ở hội nghị chung quy chỉ là những điều đã được đề cập nhiều lần từ nhiều năm trong những cuộc gặp gỡ các cấp tham mưu và cả cao cấp". Với tư cách Chính Ủy được đề cử ra chủ trì hội nghị tôi xin tóm tắt vài điều cần thiết. Trước hết, hội nghị nhất trí cao về quan điểm không có và không hề có chuyện Trung Quốc thôn tính Việt Nam. Trung Quốc không có nhu cầu thôn tính nước nào. Các nước lân bang đều nghèo. Họ cần đến Trung Quốc hơn là Trung Quốc cần đến họ. Những cái họ có đều ở dạng tiềm năng dưới đất hoặc ngoài Biển Đông. Không có Trung Quốc giúp đỡ thì chẳng khai thác được. Trong giai đoạn phải dồn toàn lực cho phát triển kinh tế, mà Ðặng Tiểu Bình lãnh tụ đã vạch ra, mọi sự đèo bồng đều vô nghĩa. Chúng kiềm hãm bước tiến vĩ đại của Trung Quốc. Thế mà ở Việt Nam lại có những luồng dư luận "dòi bọ" như thế đấy. Nào là Trung Quốc bá quyền, nào là Trung Quốc bành trướng. Thối lắm, thưa các đồng chí, không ngửi được.

Bọn dân chủ "dòi bọ" ở Việt Nam đã hô hoán rầm rỉ rằng cuộc vạch lại biên cương giữa Trung Quốc và Việt Nam là tranh chấp biên giới. Trong khi đàm phán, tất nhiên có những điều hai bên phải nhân nhượng nhau. Có chỗ lồi ra, có chỗ lỏm vào, ở bên này hay bên kia. Nhưng, đó là kết quả của những thương thảo sòng phẳng, "thuận người mua vừa người bán". Các đồng chí Việt Nam thấy chúng tôi nói thế, lại chỉ thanh minh mới chán. Như, Lê Thứ Trưởng (tức là ông Lê Công Phụng) trả lời phỏng vấn: "Thác Bản Giốc ta cứ tưởng là của ta, bạn cũng không bảo là của bạn. Ðo ra mới biết là của ta chỉ có một phần ba. Vì tình hữu nghị với ta, bạn cho ta hưởng một nửa". Nói thế là tốt. Nhưng vẫn cứ là thanh minh. Việc gì mà phải là thanh minh cơ chứ? Với bọn phản động "dòi bọ" chuyên gây rối à? Cứ thẳng tay trấn áp chúng, tức khắc bịt cái miệng chó của chúng lại. Nếu cứ lừng chừng, thiếu kiên quyết. Nếu cứ hữu khuynh nhân nhượng. Nhân nhượng là chết đấy. Phải quét cho bằng sạch chúng nó, không thương xót bọn dân chủ "dòi bọ" Việt Nam. Không cho chúng được "đàng chân lên đàng đầu". Vùi chúng xuống đất đen tức khắc, không cho chúng ngóc đầu dậy để trả giá với chúng ta. Nhưng, cái đó sẽ không còn là vấn đề trong tương lai. Việc tiêu diệt bọn dân chủ sẽ không còn là việc của riêng các đồng chí Việt Nam. Nó sẽ là nhiệm vụ chung của tất cả chúng ta.

Thưa các đồng chí. Hội nghị đã thành công là nhờ gạt được ra những chuyện lặt vặt vô bổ, đang là đề tài thời sự, để tập trung vào đại sự: Bàn về chuyện "hợp nhất hai quốc gia trong tương lai". Tương lai có thể chưa tới ngay, nhưng lại có thể rất gần. Vì thế, ta phải có viễn kiến và phải có sự chuẩn bị.

Hợp kết Trung Quốc Việt Nam có thể là một mốc lịch sử vĩ đại trên đường phát triển của (Tổ Quốc). Với tư cách tham mưu cho cấp cao hai bên, trong hội nghị này chúng ta bàn thẳng vào những phương án phát thảo những bước tiến hành cụ thể, những công việc cụ thể trong công tác chuẩn bị. Nào, xin cạn chén một lần nữa, mừng thắng lợi của hội nghị lịch sử này.
Trong tình thế hiện nay, Việt Nam không còn lựa chọn nào khác, không còn con đường nào khác hơn là (trở về với tổ quốc Trung Hoa vĩ đại).
Ði với Mỹ chăng? Thì các đồng chí chạy đi đâu? Trở về với Tổ Quốc thì các đồng chí mới tiếp tục tồn tại như những ông chủ duy nhất trước hiểm họa của bọn "dòi bọ" đang tích cực phản công nhằm tống cổ các đồng chí ra khỏi chỗ ngồi của mình. Hãy tưởng tượng một ngày nào đó, các đồng chí không được ngồi ở bàn giấy trong công thự, mà phải đi lang thang ngoài đường kiếm việc làm. Thật khủng khiếp. Vì thế, chúng ta phải chiến đấu hết mình cho sự tồn tại của chúng ta, cho con cháu chúng ta, tương lai của chúng ta, của con cháu chúng ta. Quyết không để lọt vào tay kẻ khác.

Lũ dân chủ "dòi bọ" ấy có cả ở Trung Quốc. Tôi thừa nhận điều đó. Nhưng chúng tôi thẳng thắn trấn áp chúng thắng lợi. Nhưng ở Việt Nam tình trạng có khác. Chúng hung hăng hơn, lì lợm hơn, là do các đồng chí thiếu kiên quyết.
Nếu ở Trung Quốc có một Thiên An Môn, thì tại sao Việt Nam không có một cái tương tự? Tôi xin bảo đảm với các đồng chí rằng, Trung quốc sẽ tận tình chi viện cho các đồng chí, một khi có sự biến đe dọa quyền lợi của đồng chí, để bảo vệ các đồng chí. Trung Quốc không thiếu xe tăng dĩ chí trong vài Thiên An Môn.. Các đồng chí cứ hỏi Nông đồng chí (tức ông Nông Ðức Mạnh) xem Hồ đồng chí (tức là Hồ Cẩm Ðào) đã hứa hẹn gì trong cuộc gặp gỡ cấp cao vừa rồi. Nhưng đó là trong tình huống hiện nay. Trong tương lai thì hai nước đã là một, thì sẽ không phải như vậy.
Việc Việt Nam trở về với tổ quốc Trung Hoa vĩ đại là việc trước sau sẽ phải đến. Không sớm thì muộn. Mà sớm thì hơn muộn. Trong lịch sử, Việt Nam từng là quận huyện của Trung Quốc, là một nhánh của cây đại thụ Trung Hoa. Trung Quốc và Việt Nam là một. Ðó là chân lý đời đời. Ðó cũng là lời của Hồ đồng chí (tức là ông Hồ Chí Minh) trong lễ tuyên thệ gia nhập đảng cộng sản Trung Quốc. Hồ đồng chí tôn kính còn dạy: "Trung Quốc, Việt Nam như môi với răng. Môi hở thì răng lạnh". Có nghĩa là hai nước là hai bộ phận trong cùng một cơ thể. Nông đồng chí (tức là đồng chí Nông Ðức Mạnh) từng tự hào nhận mình là người Choang (Zhuang) trong cuộc gặp gỡ các đại biểu trong Quốc Vụ Viện. Mà dân tộc Choang là gì? Là một bộ phận của đại gia đình các dân tộc Trung Quốc.
Trong thời đại hiện nay thì thế giới được tái phân chia sau đệ nhị thế chiến, thì Hoa Kỳ đã mất sự độc tôn trong sự trỗi dậy bất ngờ của tổ quốc chúng ta, thì sự sát nhập trở lại của Việt Nam và toàn bán đảo Ðông Dương tiếp theo là điều tất yếu. Thế nhưng chúng ta đều đã thấy, đã biết những biểu hiện lừng chừng, giao động lúc này lúc khác, trong ban lãnh đạo đảng cộng sản Việt Nam muốn người dựa lưng vào Trung Quốc, người dựa hơn con hổ giấy Hoa Kỳ. Bây giờ đã khác.
Sự lựa chọn chỉ còn có một. Và ở đây, các đồng chí Việt Nam tỏ ra có lựa chọn đúng.
Ngày nay, Trung Quốc vĩ đại phải dành lại vị trí đã có của mình. Có Việt Nam nhập vào, Trung Quốc đã vĩ đại lại càng thêm vĩ đại. Thế giới hôm nay chỉ còn lại hai siêu cường. Ðó là Trung Quốc và Hoa Kỳ. Con hổ giấy Hoa Kỳ.
Những việc mà bây giờ chúng ta phải làm. Tôi xin nhấn mạnh lại lần nữa. Không phải bây giờ mới làm, nhưng làm chưa đúng, làm chưa đủ, thì nay cần phải đẩy mạnh hơn nữa. Phải triển khai rộng hơn nữa là đè bẹp và tiêu diệt luận điệu tinh thần dân tộc vẫn còn tồn tại dai dẳng trong bọn kiên trì lập trường độc lập dân tộc. Ðặc biệt trong đám trí thức và vài phần tử công thần chủ nghĩa trong tướng lĩnh. Cần phải tiêu diệt cả về tinh thần, cả về vật chất.

Trong tướng lĩnh, phần nhiều là người của ta, do ta đào tạo, cất nhắc. Công này là nguyên chủ tịch Lê (tức là Lê Ðức Anh) người rất biết nhìn xa trông rộng. Tuy nhiên, lẫn vào đấy cũng vẫn có vài phần tử lừng chừng, giao động, chủ yếu do kém hiểu biết. Các đồng chí cần đả thông, bồi dưỡng thêm cho họ về lập trường, quan điểm và trường đảng các cấp. Mấy anh già sắp chết hay nói ngang thì phải "đe nẹt" cho chúng biết rằng, một khi đã bị coi là chống đảng thì chúng sẽ bị tước hết mọi tiêu chuẩn cao đang được hưởng, tất chúng sẽ im mồm.
Ðám trí thức lèo tèo mới là đáng ngại. Tuy chẳng có trong tay cái gì, nhưng chúng có khả năng kích động tinh thần nhân dân để cản trở sự hợp nhất. Nhưng không lo. Mao chủ tịch đã dạy: "Trí thức khởi xướng được, nhưng không làm được. Chúng chỉ lép bép lỗ miệng. Thấy súng lên đạn là chúng rùng rùng bỏ chạy". Ðáng ngại là ở chỗ ấy, chỗ khởi xướng. Nhưng không đáng sợ cũng ở chỗ ấy.
Ở chỗ bản tính trí thức, hãy lên đạn, hãy hô bắn thật to, đâu sẽ vào đấy. Lực lượng chủ yếu của chúng ta trong việc trấn áp bọn dân tộc chủ nghĩa là hai cánh quân. Về vật chất là công an, về tinh thần là truyền thông.
Công an sẽ được cung cấp mọi trang bị hiện đại nhất để đè bẹp mọi mưu toan đối kháng. Nhưng phải chú ý đến điểm này: Không được lạm dụng các phương tiện hiện đại. Chiếu cố những biện pháp truyền thống ít gây ồn ào, tránh những phản ứng quốc tế bất lợi. Truyền thông phải xừ dụng mọi phương tiện sẵn có. Tăng cường viết và nói hằng ngày hằng giờ, biện luận cho dân thấy cái lợi của việc sát nhập. Họ sẽ được hưởng mọi phúc lợi của người dân Trung Quốc hơn hẳn phúc lợi đang có. Họ sẽ không còn chuyện lủng củng vướng mắc về biên giới. Ngư dân được tha hồ đánh cá trên biển Ðông này cũng là của họ mà không còn phải lo lắng: vì xâm phạm lãnh hải, bị hải quân Trung Quốc trừng phạt.
Người dân khi xuất ngoại sẽ được cầm hộ chiếu của một nước lớn mà thế giới phải kiêng nể.
Tuy nhiên, tôi đặc biệt lưu ý các đồng chí là phải tiến hành kín đáo, để mọi việc chuẩn bị diễn ra như bình thường, không nhận thấy được. Trong khi chưa được hợp nhất, trung ương chính phủ, cũng như các tỉnh chính phủ, tuyệt đối không lộ ý đồ. Thỉnh thoảng cũng phải cho phát ngôn nhân trung ương chính phủ nói dăm ba câu phản đối về chủ quyền Tây Sa và Nam Sa. Và cho phép các báo đăng vài bài chiếu lệ về biên giới và hải đảo với mọi sự cố xảy ra trên biển như vừa rồi. Cứ tiếp tục ám chỉ một nước ngoài nào đó, hoặc một tàu lạ nào đó, không rõ quốc tịch là được.
Ðừng quên xem thường các nhà báo. Họ là công bộc trung thành của ta. Thiếu họ không được. Hiện nay đang nổi lên sự phản đối Trung Quốc khai thác Bauxite ở Việt Nam, ồn ào lắm, có vẻ hung hăng lắm. Nhưng là bề ngoài thôi. Chứ bề ở trong, bọn phản đối cũng thừa biết mọi sự đã an bài. "Tiền đã trao thì cháo phải được múc". Bộ Chính Trị quyết không bỏ kế hoạch này. Nhất là đồng chí Nông Ðức Mạnh. Là chuyện sinh tử của đồng chí Nông Ðức Mạnh nên đồng chí ấy rất cương quyết. Trong chuyện Bauxite, tôi thấy bên cạnh cái xấu lại có cái tốt đấy.
Các đồng chí ạ! Phải công bằng mà lập luận, một khi Việt Nam đã nhập vào Trung Quốc thì vùng Tây nguyên của Việt Nam là của chung nước ta. Chưa chừng, trên sẽ thay đổi kế hoạch. Ta không khai thác ở đấy nữa, mà chuyển sang khai thác, thực hiện ở Châu Phi. Bauxite của ta, ta để đấy dùng sau. Cũng như ta đâu có vội khai thác cả tỷ tấn Bauxite ở Quảng Tây. Nói để các đồng chí phấn khởi. Về thực chất, qua con đường ngoại thương, đầu tư, ta nắm Châu Phi trong nhiều năm nay rồi. Ta đã mua hết các chính quyền ở đấy. Cái đó gọi là quyền lực mềm. Trung Quốc đến sau phương Tây và Hoa Kỳ, vậy mà chỉ trong vòng một thập niên, ta đã quét sạch chúng khỏi đấy. Ta còn chuyển dân mình sang Châu Phi, làm thành những vùng đất Trung Quốc trên lục địa đen kia nữa. Người Trung Quốc bây giờ có quyền nói: "Mặt trời không bao giờ lặn trên đất đai của tổ quốc".
Phải trấn an các cán bộ các cấp, từ trung ương cho đến địa phương để họ thấy rằng sau hợp nhất, mọi vị trí quyền lợi, bổng lộc của họ không bị suy suyển. Các đơn vị hành chính sẽ được giữ nguyên trong một thời gian dài trước khi áp dụng mô hình hành chánh chung của toàn quốc. Việc này rất quan trọng.
Xin các đồng chí chớ coi thường. Lãnh đạo từ trung ương cho đến địa phương có thông tin dân mới thông. Nhân dân đã được giáo dục chu đáo trong nhiều năm, tinh thần tuyệt đối phục tùng lãnh đạo. Nhưng nếu họ thấy cấp trên của họ giao động, tư tưởng bất thông thì chính họ cũng sẽ giao động theo, trở thành mồi ngon cho những tư tưởng dân tộc chủ nghĩa.
Thưa các đồng chí. Còn lại việc cuối cùng là mô hình quản trị Việt Nam trong tổ quốc thống nhất. Tỉnh hay khu tự trị? Chuyện này xin các đồng chí về nghĩ thêm, bàn thêm. Tỉnh thì cũng như Quảng Ðông, Quảng Tây. Về diện tích hơn kém không nhiều. Khu tự trị kiểu như khu tự trị Choang trong tỉnh Quảng Tây thì lại quá nhỏ về vai vế. Nông đồng chí vốn rất e ngại sự chống đối trong nội bộ. Mà làm khu tự trị với ý nghĩa lớn hơn thì lại vướng chuyện Tây Tạng. Bọn chó Ðạt Lai Lạt Ma cũng đang xin tự trị đấy, mà trung ương không thuận. Còn mấy đồng chí Việt Nam nêu ý kiến, hay là tổ chức Trung Quốc thành liên bang, Việt Nam sẽ là một nước hay một bang trong liên bang ấy. Ý kiến này không mới. Nó đã từng được nêu lên. Nhưng các đồng chí thử nghĩ xem. Nếu như thế thì thống nhất làm sao được với bọn Tây Tạng, bọn Nội Mông, bọn Mãn Châu, bọn Hồi Bột.
Chính chúng nó đang muốn cái đó để xưng độc lập, hoặc tự trị trong liên bang. Trên nguyên tắc thì đúng, là cái gì cũng được. Danh chính thì ngôn thuận. Nhưng nội dung bất biến. Vùng nào cũng chỉ là một bộ phận lãnh thổ của Trung Quốc. Có điều những danh hiệu độc lập, tự trị là cái rễ bị lồng vào đấy cái tinh thần dân tộc, mầm mống cho sự phận liệt.
Không được. Quyết không được.
Thưa các đồng chí. Vấn đề hình thức nhưng lại có tầm quan trọng. Xin các đồng chí phát huy tự do tư....…(hết phần trích và dịch nguyên bản văn và trong đoạn băng ghi âm). [2]

Quan hệ Trung-Việt quá căng thẳng trong lòng lửa đỏ.
Đảng Cộng sản Việt Nam thường yêu cầu chính phủ Trung Cộng để công chúng giữa hiện trạng trắng đen quan hệ Trung-Việt, và các hiệp định song phương lãnh thổ, các vấn đề lãnh hải biển Đông. Chính phủ Việt Nam ra sức giải thích cho người dân nghe theo một chiều, trước khi bình thường hóa quan hệ Trung-Việt, Trung Quốc và Việt Nam vào năm 1990 trong cuộc Hội nghi bí mật Thành Đô đã nhất trí về những vấn đề cụ thể "Khu an Nam tự trị".

Tháng 9 năm 1990, Đảng Uỷ ban Trung ương Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh, Hội đồng Bộ trưởng Việt Nam (CPC) Đỗ Mười và Tổng Bí thư Giang Trạch Dân, Thủ tướng Lý Bằng đã tổ chức một cuộc họp bí mật ở Thành Đô, Tứ Xuyên. Một năm sau tháng 11 năm 1991, ĐCSVN Tổng Bí thư Đỗ Mười chính thức thăm Trung Quốc, hai bên thông báo chạy đua thành hình khu tự trị theo ngôn ngữ Hán ngoại giao bình thường hóa quan hệ Trung-Việt.

Các quan chức Trung Quốc tin rằng, Hội nghị Thành Đô là "một bước ngoặt trong quan hệ Trung-Việt". Tuy nhiên, Bắc Kinh vẫn cho rằng Hà Nội chưa nhất định cải thiện quan hệ, từ đó Việt Cộng chưa nhượng bộ hoàn toàn lãnh thổ và lãnh hải cho Trung Cộng. Có tin đồn rằng ngay cả các nhà lãnh đạo Việt Nam đã có tham dự Hội nghị Thành Đô đồng ý cho phép Việt Nam âm thầm trở thành "vùng tự trị".

Giữa tháng sáu, Ủy viên Nhà nước Trung Quốc Dương Khiết Trì (Yang Jiechi) tới thăm Việt Nam, ông đã tham gia vào buổi họp chỉ đạo hợp tác song phương. Dương Khiết Trì (Yang Jiechi) như là một "ngoại giao đặc phái viên". Mặc dù hai bên trong tranh chấp Biển Đông, nhưng mỗi bên đã bày tỏ sẵn sàng cải thiện quan hệ, tình hình chung Biển Đông. Tuy nhiên, Việt Nam vẫn thỉnh thoảng hiện lên kỹ thuật lập trường cứng rắn với Trung Quốc. Ví dụ, được coi là "thân thiện xét lại Trung Quốc". Đảng Cộng sản Việt Nam của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã công khai nói rằng Trung Quốc cần phải chuẩn bị một loạt các phương tiện, bao gồm cả quân sự và chính trị. Nhận xét này đã gây ra một loạt các báo cáo phương tiện truyền thông Trung Quốc, rất nhiều ảnh hưởng đưa đến quyết định gay gắc cho nên họ đưa ra một tín hiệu "Con chó hoan Việt Nam hãy về nhà".

Theo báo cáo phương tiện truyền thông, Trung tâm nghiên cứu Chiến lược Mỹ và Quốc tế (CSIS) công bố bản số 9 cập nhật trên hình ảnh vệ tinh gần đây, cho thấy việc cướp biển nhanh chóng c ủa Trung Cộng trên đảo "Vành Khăn" là quần đảo Trường Sa trong một hòn đảo của Việt Nam. Hiện nay nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa kiểm soát, dưới sự quản lý của tỉnh Hải Nam. Năm 2015, Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa khai hoang đã kết thúc ngày 25 tháng 4 năm 2015, diện tích đất 30.000 km vuông, đã trở thành hòn đảo lớn nhất của Trường Sa mà Trung Cộng khẳng định chủ quyền đối với vùng đảo. Hành động này rất phức tạp cho Biển Động trái lại phía Việt Nam ù lì xem không có gì xảy ra!

Phương tiện truyền thông chính thức của Trung Quốc cho biết các thành viên của Bộ Chính trị ĐCSVN, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng gửi phái viên đặc biệt Lê Hồng Anh thư ký điều hành Bí thư Đảng Cộng Việt Nam, đến thăm Trung Quốc trong hai ngày 26. Các tin tức đã phá vỡ bí mật trước đó một tháng loan tin ra bên ngoài và cuối cùng Lê Hồng Anh cũng phái nói lên sự thật giải thích giữa hai bên sẵn sàng để giảm bớt các vấn đề căng thẳng Nam Hải trong quan hệ song phương.
Các phóng viên quan sát cho rằng Lê Hồng Anh như một đặc phái viên Việt Nam tới Trung Quốc báo cáo tình hình chung của đảng. Điều này cho thấy, sau hơn một tháng trò chơi ngoại giao cả Trung Quốc và Việt Nam đã đạt đến sự đồng thuận về sự phát triển của mối quan hệ. Đây là một nền tảng "khu tự trị" để Lê Hồng Anh đến Trung Quốc. Ngoài ra, chuyến thăm của Lê Hồng Anh có sự phát triển bình thường của các mối quan hệ giữa hai bên, sự cần thiết vượt qua mọi trở ngại chính trị và quân sự.

Bắc Kinh đột nhiên cảnh báo: kẻ thù khủng khiếp nhất của Trung Quốc xuất hiện tại Biển Đông, ám chỉ Việt Nam phản công tiền đạo khổng lồ, luôn luôn hiển thị các trò hề giống nhau, có lẽ đây là cơ quan bên cạnh của nước lớn, muốn đưa đôi giày lớn đá vào không gian khiêu chiến với Việt Nam. Con khỉ Trung Quốc đã được mài miệng và thậm chí đã kêu la chiến tranh, phổ quát nhất những nhà lãnh đạo Việt Nam cứ mãi đi đêm bán nước vô điều kiện, một khi đã dính vào Trung Quốc không còn hy vọng sống trong hòa bình, chỉ có đồng loã và tưởng tượng phiêu du với chúng, kết quả dân tộc Việt Nam không tính độc lập.

Chúng ta muốn hòa bình, những Trung Cộng không cho bạn hòa bình, sau đó làm thế nào chỉ có một từ ngữ "chiến đấu". Trái lại trong lòng đất nước có một lực lượng khỉ (gián điệp) dẫn đường bên trong nước đã có một lợi thế lớn, người dân không thể nào biết chúng để hoàn tất quá trình xa thải, trong khi ấy chúng khỉ vẫn hoạt động mạnh mẽ chiếm lấy dòng suy nghĩ hẹp, hết lối thoát, thậm chí Trung Cộng đã kiểm soát đất nước thế mà người Việt Nam vẫn ngủ vại ra đó, một điểm khác người dân Việt Nam sau 80 sống dưới chế độ Cộng sản sinh ra những bất hòa mênh mông nay đã trải ra khoảng trống này rồi ai lấp lại? không còn một chút trí tưởng tượng độc lập, hay sẵn sàng chiến đấu vì Tổ quốc. Trung Quốc muốn kiểm soát hoàn toàn Đông Dương qua con khỉ ngoại giao, trước hết Bắc Kinh phải đánh xuống lãnh thổ, lãnh hải của Việt Nam.

Tâm trí nhỏ, suy nghĩ hẹp lượng sẽ không nói lời nào trước và sau khi mất nước vào tay Trung Quốc. Họ vô tư không hiểu mất nước là một trong những xúc phạm của mọi người, bởi vì họ không bao giờ rút ​​gươm ra đứng thẳng trên bầu trời chiến đấu, nều thiếu sự can đảm quá làm sao giữ được đất nước, tất nhiên dân tộc Việt Nam sẽ biến mất theo sinh tồn của nhân loại và nay "dấu chỉ đó" đã xuất hiện. Muốn sống còn không nên sợ hãi, nhu nhược, cầu an thủ phận mà hãy dũng cảm đi vào thời đại. Chúng ta tìm mọi lý do không giận nhau để kết hợp trước tình hình đất nước quá lâm nguy, như hiện nay cả dân tộc Việt Nam đã bị Cộng sản giữ làm con tin trong nhà tù lớn. [3]

Nếu bạn có thể tản bộ xuống ý tưởng không còn sợ hãi, hành động có ý chí, mọi việc không nhầm lẫn. Nó sẽ tạo ra thành trì cả dân tộc cùng hướng vào tương lai, đứng lên thực hiện một cuộc cách mạng quốc gia độc lập. Cuộc đấu tranh này không để chiến đấu đơn phương, nhấn mạnh vào Trung Quốc. Tất nhiên phải chiến đấu ngay từ lúc này không thể chần chờ một giây phút nào khác. Trung Quốc đã chiếm lãnh thổ, lãnh hải Biển Đông, thế mà cả dân tộc ta vẫn âm thầm chấp nhận ư không khác nào thừa nhận chủ quyền của Trung Quốc, cũng không thể nào bạc nhược đến độ mất quyền sống làm người Việt Nam !
Trước mắt mở ra những cuộc lên tiếng phản bác Biển Đông không phải của Trung Quốc, Việt Nam phải trở thành mục tiêu ưa thích phẳng của người Mỹ, bởi sự lựa chọn cần duy nhất cho độc lập "Tự do Dân chủ Da nguyên" và thay đổi cuộc khủng hoảng chủ quyền của Việt Nam.
Chúng ta muốn có một cái nhìn ý định tương lai hơn cho Việt Nam, phải có những lời kêu gọi lớn trong và ngoài nước cùng đồng hành và tất cả các quốc gia trên thế giới có tiếng nói chung ngăn chặn cướp Biển Đônng của Trung Quốc và đang biến Việt Nam thành khu trự trị An Nam năm 2020.

Huỳnh Tâm

Chú thích.

[1] (Nhân vi sự nghiệp hữu thành đích tồn tại kiến thiết cộng sản chủ nghĩa cộng sản đảng hòa việt nam quốc gia đối trung quốc đề xuất giải quyết lưỡng quốc chi gian đích phân kì. việt nam nhất diện "...... thỉnh nỗ lực bồi dục song phương tịnh hữu lưỡng cá quốc gia thụ đáo mao trạch đông chủ tịch hòa hồ chí minh chủ tịch tinh tâm đả tạo liễu quá khứ hòa việt nam đồng ý tịnh nguyện ý tiếp thụ trung quốc đích kiến nghị chi gian trường kì đích hữu nghị việt nam hưởng hữu trung ương chánh phủ tại bắc kinh đích tự trị địa vị, thành vi trung quốc nhân đích nội mông cổ, tây tàng, nghiễm tây...., trung quốc dĩ đồng ý tịnh tiếp thụ thượng thuật kiến nghị, việt nam nam tính30 niên gian (1990-2020) đíchVCP giải quyết tất yếu đích nhất bộ gia minh trung quốc đích đại gia đình - 为事业有成的存在建设共产主义, 产党和越南国家对中国提出解决两国之间的分歧。越南一面 "......请努力培育双方并有两个国家受到毛泽东主席和胡志明主席精心打造了过去和越南同意并愿意接受中国的建议之间长期的友谊越南享有中央政府在北京的自治地位,成为中国人的内蒙古,西藏, 广西...., 中国已同意并接受上述建议,越南男性30间(1990-2020)的VCP解决必要的一步加盟中国的大家庭"

[2] - ......tối cận kỉ thiên, ngã môn nhất khởi thảo luận vấn đề, đạt thành đích cơ bổn cộng thức, tuy nhiên bất thị ngoại diện hữu nhất ta tỏa sự phát sanh tranh chấp. phong bế đích, ngã môn năng mãn túc hội nghị xác nhận liễu thắng lợi, tịnh doanh đắc đại. hâm đồng chí dương dương thiển bôi. tại bế mạc từ liễu hội nghị, lương ti lệnh cường điều: "thập yêu dĩ kinh khải động tại nhất thứ hội nghị thượng biểu trung đề cung dĩ tại tư tuân tằng diện đích hội nghị đa thứ đề đáo, tòngkỉ niên đích chỉ thịnhất bàn đícđông tây nhitiêntiến đích ". tác vi cai ủy viên hội bị đề danh chủ trì hội nghị, ngã tưởng tổng kết nhất ta tất bất khả thiểu đích. thủ tiên,tạihiệpthươngnhấttrí đích ý kiến,vô luận thị trung quốc đích hội nghịmột hữu thôn tịnh việt nam.trung quốc bất năng thôn tịnh giá cá quốc gia đích nhu yếu. lân cư thị cùng nhân. tha môn nhu yếu trung quốc đa vu trung quốc nhu yếu tha môn. tha môn ủng hữu đích thị tiềm tại địa hạ đích hình thức hoặc trung quốc nam hải chi ngoại. như quả một hữu trung quốc đích bang trợ tịnh bất thập phân lợi dụng. tại thử kì gian bả các phương diện đích lực lượng xúc tiến kinh tể phát triển, đãn lĩnh đạo nhân đặng tiểu bình chỉ xuất, sự tình đô thị một hữu ý nghĩa đích bão trứ thông hành chứng. tha môn ức chế liễu trường túc đích phát triển trung quốc. nhiên nhi, tại việt nam hữu dân ý " nhu trùng bệnh độc" chi loại đích. thập yêu thị trung quốc đích bá quyền, trung quốc thị khoách trương. hủ lạn, tiên sanh đồng chí, vô dị vị.




Con đường nào dẫn đến đàm phán 1990
.
Hoàng Sa, Trường Sa, Vịnh Bắc Bộ
.
“Một thời kỳ Bắc thuộc rất nguy hiểm đã bắt đầu!” (Nguyễn Cơ Thạch)
.
Hội nghị bí mật Thành Đô 1990
.
Nguôi ngoai cái hội nghị bí mật Thành Đô
.
Ngoại trưởng Trung Quốc Tiền Kỳ Thâm
.
Vịnh Bắc Bộ Việt Nam

Ngày nay tiết lộ những dối trá của “Bác” đảng.
.
Lo ngại cho tương lai Việt Nam
.
Sĩ tiết của dân tộc Việt Nam đã mất hay vẫn còn
.
Trung Cộng xoay lưng một vở tuồng nô lệ
.
Nhà Hán, tiêu diệt nhà Việt Nam
.
Kính cẩn nghiêng mình trước những anh hùng vô danh
.
Phẩn nộ lời “Bác” bất trung với dân tộc Việt Nam
.
Bàng hoàng trước ngưỡng cửa biên cương

Tổ quốc tồn vong sao không biết ?
.
Âm khí mờ mịt chiến trường Lão Sơn
.
Máu đào gọi tấc đất quê hương
.
Mặc niệm biên cương Tổ quốc
.
“Bác” đến từ những bước chân Trung Cộng

Tái diễn những hiệp ước bất minh chủ quyền
.
Việt Nam mất hết chủ quyền đất liền-biển Đông
.
Việt Cộng hàng tồn kho của Trung Cộng
.
Hiểm họa phương Bắc đã vào nhà Nam
.
Trung Quốc đã hoàn thành kế hoạch cướp nước Việt Nam




Viet Exodus
Friday, March 4, 2016
Em muốn biết ngôi sao lạ từ đâu đến

Nước nhà đang trong tình trạng khẩn trương do đảng gây ra nông nỗi. Đồng bào cả nước muốn biết đủ thứ chuyện đảng làm, nhất là về nội dung Hội Nghị Thành Đô 1990. Bỗng dưng em muốn biết ngôi sao lạ từ đâu mà đến trên cờ “Tung Cuốc” đảng ta chưng trên Đài Truyền hình Nhà nước khi loan tin bác Cả Lú đi triều kiến phương Bắc.

Babui 
Hoàng trung Hải nghe cái tên rất lạ

Tưởng chừng như khách lạ hóa ra quen
Hắn chính hiệu là thằng Tàu mặt thớt
Nếu không tin cứ thử máu biết liền!

Trọng đề bạt Hải bí thư thành ủy
Theo lệnh Tàu chiếu mật ước Thành Đô
Ôi đất Thăng Long ngàn năm văn vật 
Chuẩn bị thôi, giao cho chệt là vừa

Đầu năm mới Hải dựng tuồng hồ quảng
Xoắn quần lên lội ruộng để chụp hình
Cả Hà Lội xem như mù câm điếc
Mặc thằng Tàu đang múa gậy vườn hoang 

Thông điệp Tập gởi tập đoàn đảng cướp
Dân An Nam thông thái có Trạng Quỳnh
Thử chiết tự cái tên Hoàng trung Hải
Để xem coi vận mệnh nước chư hầu

Hoàng gọi tắt Hoàng Trường Sa đảng hiến
Trung với Tàu nhưng rất ác với dân
Hải là biển, vùng lưỡi bò đảng hiến
Phản ứng Ba Đình? như cẩu tru ma
Thế mới chó, đảng Ba Đình khốn nạn
Thề suốt đời sẽ không đội trời chung.
 
và trên những cờ láng giềng Bốn Táp đảng bắt em cầm tiếp đón chủ tịch Tàu Tập Cận Bình ngày 21/12/2011.

Em bảo ngôi sao lạ vì từ trước đến nay em cũng như mọi người VN đã quá quen lá cờ nước Anh Hai của Thầy Thích Bán Nước Chơn Quang/cháu ruột bác Hồ gồm một ngôi sao lớn với bốn ngôi sao nhỏ bu quanh. Nay bỗng dưng bu thêm một ngôi sao mới, vị chi là 5 sao nhỏ.

Sỡ dĩ em gọi “sao lạ” vì em quen mặt cờ Tàu CS từ thuở bé, như lọt lòng mẹ, mở mắt chào đời là thấy mặt ba ông Mao, Xít, Hồ trên bàn thờ, thay vì hình Trời Phật, tổ tiên ông bà. Thành thử nay có sao lạ xuất hiện là em biết ngay liền tù tì.

Có điều em thắc mắc là sao lạ này ở đâu mà đến; chắc chắn là không phải người Tàu vừa đổi cờ, vì sau đó em đã tạt qua tòa Đại Sứ nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa thì vẫn thấy cờ của họ vũ như cẩn. Như vậy thì rõ ràng ngôi sao lạ này là do các bác các chú của đảng ta “triều cống”.

Nhưng đảng lấy đâu ra sao này mà “triều cống”? Em chợt có ý tưởng tìm hiểu ý nghĩa của năm ngôi sao trên cờ Tàu. Em đi hỏi Giáo sư Gu-Gồ thì được biết:

“Ý nghĩa của quốc kỳ Trung Quốc là:
Ngôi sao lớn tượng trưng cho Trung Quốc, bốn ngôi sao nhỏ tượng trưng cho Đông di, Tây Nhung, Nam Man, Bắc Địch, (người TQ coi bốn phương là mọi);
“hay là:
“Năm ngôi sao tượng trưng cho 5 dân tộc lớn ở Trung Quốc, ngôi sao lớn là Hán, 4 ngôi sao nhỏ là Hồi, Mông, Tạng, Mãn...”

Như em đây, một đứa dốt nát, mà còn biết được ý nghĩa của những ngôi sao trên cờ “Tung Cuốc” thì đương nhiên các bác các chú đảng còn thấm nhuần nó gấp bội. Như vậy theo em nghĩ, phải chăng ngôi sao nhỏ thứ năm mới bu quỳ quanh sao lớn Đại Hán mà em gọi là sao lạ cũng tượng trưng cho một dân tộc.

Dân tộc đó em nghe người lớn nói không ai khác là Việt Nam, dựa vào tiết lộ của một chi tiết trong bản hiệp ước Thành Đô 1990 do đảng ký thì trong vòng 30 năm tức năm 2020 VN sẽ thuộc về “Tung Cuốc”.

Ngôi sao lạ đó chính là ngôi sao do bác Cả Lú lột ra từ cờ đỏ của nước CHXHCNVN. Có phải vậy không các bác lão thành Kách mạng “phản biện trung thành”?


http://4.bp.blogspot.com/-DMmqlTDMizg/Tw-RaAjt2ZI/AAAAAAAAc-A/-18K76PW-Vw/s1600/PHO-4t.jpg
Mẹ Viẹt-Nam củng muốn biết tại sao 6 ngôi sao đả nằm trên giấy bạc hồ từ 1950, hay có thể truóc đó? Vậy là kế hoạch 6 ngôi sao đả được dưng lên gần 70 năm nay hay sao?

Bài thơ mẹ tôi hay ngâm ru tôi ngủ nay xin tặng cho "Cờ" đón tiếp họ Tập năm 2011. Một ngôi sao dư đả có mặt từ thời lập nước Việt-Nam Dân Chủ Cộng Hòa ....

"Sao ơi sao hởi ôi à nằm xa
Thương em từ thuở me về là về với cha
Sao ơi sao hởi ôi à nằm kề
Thương em từ thuở người ra ối a người vào"
Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh, cựu Đại sứ Việt Nam tại Bắc Kinh, vừa cảnh báo giới lãnh đạo Việt Nam không nên lơ là cảnh giác trước Trung Quốc khi mà nước này đang tiến hành xây dựng trên bãi Gạc Ma trên Biển Đông.  
 
*Năm 2020 Việt Nam sát nhập vào Trung Quốc
*Chuẩn bị sáp nhập VN vào lãnh thổ TQ.
*Sống chiến đấu và học tập theo gương "bác"!!!
*Tôi muốn biết... Chúng tôi muốn biết... CHÚNG TA MUỐN BIẾT
*Khi lãnh tụ cộng sản nổi máu côn đồ
*Kinh tế Việt Nam bị “định hướng” thế nào và theo tốc độ nào? Hay: Bao giờ chúng ta thành phân?
*Lộ trình bán nước của giới lãnh đạo đảng CSVN không hề thay đổi
*Nguyễn bá Thanh bị đầu độc phóng xạ, đang điều tri tại Bệnh viện Johns Hopkins Medicine (Baltimore – Hoa Kỳ)
*Lê Hồng Anh, con chó trung thành của chủ Bắc Kinh
*MẬT ƯỚC THÀNH ĐÔ ĐANG ĐƯỢC TIẾT LỘ: ĐẢNG CSVN CAM TÂM LÀM CHƯ HẦU CHO TRUNG CỘNG
*Phạm Quang Nghị tên chồn lùi ngu xuẩn, chưa thấy ai đi ngoại giao mà ngu như thế này.
*Thế là ta mất nước. Người Việt Nam thành dân mất nước ngay trên quê hương mình.
*'Nhân tố mới thời đại Hồ Chí Minh' là trùm du đãng
*Phòng vấn nhà văn Dương Thu Hương về họa mất nước
*Đào Văn Nghệ - Đại Tá CS tiết lộ nhiều bí mật động trời về Đảng CS
*Lịch sử lá cờ của dân tộc
*Dưới sự lãnh đạo của đảng CSVN, từ trên xuống dưới toàn là một lủ cướp, cướp giữa ban ngày.
*"Bán Trôn Không Bán Nước"
*Biển Đông và nước Việt Nam sẽ thuộc về Tàu nếu... không quyết chiến đấu
*Số phận những người yêu nước sau khi VN bị sát nhập vào Tàu?
*Chuyện lăng Hồ Chí Minh
*Sao lại đi học kẻ thù?
*Đảng đem ngư dân Việt Nam vào chỗ chết
*Người phụ nữ gào khóc trong tuyệt vọng khi cố sức đòi lại xe kem - nguồn sống duy nhất để nuôi sống gia đình và các con...
*Phỏng vấn Bùi Tín - 2014
*Chúng Ta hãy coi Tây Tạng trong tay Tầu để chuẩn bị cho VN rồi mai cũng trong tay Tầu...
*Thật ra là Tập Cần Bình đã đi tiếp thu VN về cho TQ vào cuối năm 2012 được chào đón bằng cờ TQ với sáu ngôi sao mà dân ta không hề hay biết theo Mật ưóc Thành Đô 1990-2020.
*Trịnh Kim Tiến: Hiệp ước Thành Đô năm 1990 là cái gì?
*Kiến nghị của một số cựu sĩ quan Lực lượng vũ trang nhân dân gửi Lãnh đạo Nhà nước và Chính phủ CHXHCN Việt Nam
*2-9-1945, ngày Việt Minh cướp chính quyền?

*Tôi nghĩ Việt Nam là thuộc địa của Trung Cộng 
*Tướng Mỹ gốc Việt đầu tiên trả lời báo Mỹ 
*TT Ngô Đình Diệm đã từng giúp gạo cho dân Tây Tạng... 
*Bức tượng “Thương Tiếc” 
*Chặn máy bay Mỹ trên Biển Đông, TC đã dính đòn gậy... 
*Tập Cận Bình đã “tiêu diệt” 3 “môn sinh” nguy hiểm... 
*Trăm năm trồng người... 
*Thỏa thuận Thành Đô: bước lùi lịch sử thảm họa ch... 
*Bộ máy thuần hóa của CSVN 
*Tại sao người ta tàn nhẫn đến vậy? 
*Hội nghị Thành Đô của đảng CSVN với CSTQ năm 1990 
*Về việc biến chùa chiền thành các “siêu thị Phật”
*Vì sao phải thoát Trung?*
Tên Trần Đại Quang theo tôi do tinh báo Trung Cộng cài vào nên lý lịch không ăn khớp. Có ai quen biết với gia đình của tên nay điều tra xem hắn có cha mẹ bà con không hay hắn từ Trung Cộng được đưa sang VN nằm vùng. Vụ nổi dậy ở Binh Dương CA để cho bọn côn đồ chạy rông phá hoại đủ chứng tỏ chính quyền VN nhất là bọn CA đứng đầu là tên Trần Đại Quang là tay sai của bọn Tàu Cộng.

Posted by Kim at 11:41 PM



CXT & Tiếng Vọng Từ Quê Hương 

---------- Forwarded message --------------------------
From:
Tan Nguyen kt65 <tannguyen@.com>
Date: On Saturday, January 3, 2015 12:22 AM
Subject:  2015 vùng lên cứu nước... Liệu lịch sử có lặp lại?... Tiên sư Anh Tẹc Nét
To: Chuyen Xe Thu <chuyenxethu@gmail.com>
Subject: Re: 2015 vùng lên cứu nước... Liệu lịch sử có lặp lại?... Tiên sư Anh Tẹc Nét
Được rồi anh Trước, bài viết zoom như vầy, các bạn bên này đọc dễ hơn, khỏi phải rê chuột mỏi tay. Cần rất nhiều tài liệu, hình ảnh bài vở như thế này gửi về VN, vì có rất nhiều websites bị Nhà nước CSVN chặn lại, không vào được, bưng bít thông tin dữ lắm... Anh em trong này hầu hết biết tin giật gân, tin trời đánh từ bên ngoài gửi về qua mail internet (Anh Tẹc Nét).... đang râm ran trong dân chúng dữ lắm, gặp người quen biết, đi đâu cũng nghe bàn chuyện... PHẢI THAY ĐỔI THỂ CHẾ CHÍNH TRỊ Ở VN SỚM... KHÔNG THÌ MẤT NƯỚC VÀO TAY cs TÀU.


---------- Forwarded message --------------------------
From:
Tan Nguyen kt65 <tannguyen@.com>
Date: On Thursday, March 3, 2016 11:55 PM
Subject:  2015 vùng lên cứu nước... Liệu lịch sử có lặp lại?... Tiên sư Anh Tẹc Nét
To: Chuyen Xe Thu <chuyenxethu@gmail.com>
Anh Trước ơi! bà con trong nước VN rất cần các hình ảnh, bài vở này để bọn trẻ VN, tỉnh ngộ, cùng nhau dắt tay đứng lên hài tội CSVN, và đưa chúng ra xét xử trước Tòa án Lịch sử VN, Tòa án Tối cao VNCH càng sớm càng tốt cho đất nước VN khốn khổ này tìm thấy Tự Do Dân Chủ Công Bình Ấm No thật sự. Sau đó mới nói đến chuyện kiện Trung Cộng ra Tòa Án LHQ về tranh chấp biển đảo VN, chứ tụi CSVN không dám kiện tụi CS Tàu Chệt.



Comments

Popular posts from this blog

Madame Ngô Đình Nhu khuê danh Trần Thị Lệ Xuân-Mời qúy vị đọc để cái gì của Ceasar hảy trả lại cho Ceasar.