Mời qúy vị đọc và tuỳ nghi nhận định để có thể tránh được những gì mà mình không muốn.


NHỮNG CON RẮN HỔ MANG
          MICHAEL NGUYỄN

        Kính thưa quý vị:
        Có những tên việt cộng tuy không phải là ủy viên Bộ chính trị đảng cộng sản nhưng hết sức nguy hiểm. Lý do vì bọn chúng biết núp đằng sau những lớp vỏ bọc hết sức hiền lành như "cư sĩ"  hay "tu sĩ" Phật giáo, hoặc "giáo sư" hay "bác sĩ". Có thể nói bọn chúng giống như những con rắn hổ mang nhưng mang hình dáng con lươn cho nên nhiều người bị lầm và bị chúng cắn chết.
        Chẳng hạn như những tên "tăng thống" Phật giáo của việt cộng như Thích Ðôn Hậu, Thích Huyền Quang, Thích Quảng Ðộ. Quý vị hãy nhớ lại, trước năm 1975, dân số của Việt Nam Cộng Hòa khoảng 17 triệu dân và đa số là theo đạo "phật". (Kể cả đạo thờ cúng ông bà). Và lãnh đạo phật giáo là ai?  Xin thưa: Liên tiếp ba đời "tăng thống" đều là cộng sản gộc và với vai trò là "tăng thống", tiếng nói của những tên này có thể ẢNH HƯỞNG TỚI HÀNG TRIỆU PHẬT TỬ! Như vậy là phe cộng sản, ngoài một triệu tên bộ đội xâm lăng, bọn chúng còn có thêm một đạo quân thứ năm (The fifth column) KHOẢNG VÀI CHỤC NGÀN "PHẬT TỬ" do u minh, ngu muội nghe theo lời các "thầy" mà nổi dậy chống phá chính quyền Việt Nam cộng Hòa!!! Số còn lại thì có ác cảm với chính quyền quốc gia!
        Trong những bài viết trước, chúng tôi đã vạch mặt những tên "tăng thống" việt cộng. Trong bài viết này, chúng tôi sẽ nêu tiếp cho quý vị thấy một vài con rắn hổ mang đội lốt con lươn để quý vị biết mà đề phòng:
        1.     Tên cộng sản gộc Lê Ðình Thám (1897-1969), pháp danh là TÂM MINH. (Theo tiểu sử của chính bọn việt cộng viết trên Wikipedia tiếng Việt)
        Sinh quán tại huyện Ðiện Bàn, Quảng Nam.
        Nghề nghiệp: Pháp sư, cư sĩ, y sĩ, bác sĩ, pháp danh là TÂM MINH.
        Năm 1930: Ðậu bằng bác sĩ y khoa, ngạch Pháp quốc.
        Năm 1947: Làm Chủ tịch ủy ban hành chánh kháng chiến Nam Trung Bộ.
        Năm 1947-1949: Thành lập tổ chức Phật giáo và Dân chủ mới tại Bình định, chuyên nghiên cứu giáo lý Phật giáo và triết học Mác Lê
        Năm 1969: Ðàm đạo với Thích Ðôn Hậu lần chót rồi chết
        Ðược tạc tượng đặt trong khuôn viên tổ đình Từ Ðàm tại Huế.
        Mộ được chôn tại nghĩa trang Mai Dịch
**** NHẬN XÉT:
        A/    Năm 1930, tên Lê Ðình Thám đậu bằng y khoa bác sĩ ngạch Pháp quốc. Vào thời điểm này ở Việt Nam, rất ít người có bằng bác sĩ, cho nên những người như tên cộng sản Lê Ðình Thám được xem như "đại trí thức" hay "ông thần nước mặn"! Chắc chắn tiếng nói của hắn sẽ có ảnh hưởng rất lớn đối với giới trí thức cũng như giới lao động Việt Nam.
        B/    Năm 1947-1949: Thành lập tổ chức Phật giáo và Dân chủ mới tại Bình định, chuyên nghiên cứu giáo lý Phật giáo và triết học Mác Lê
        ÐÂY CHÍNH LÀ HÌNH THỨC TỔ CHỨC CỘNG SẢN TRÁ HÌNH, núp dưới cái vỏ bọc "nghiên cứu" để tránh tai mắt của mật thám Pháp!
        C/    Năm 1969: "Ðàm đạo" với Thích Ðôn Hậu rồi chết.
               Ðây là hình thức "TRUYỀN NGÔI" cho tên đàn em Thích Ðôn Hậu!
        D/    Nghĩa trang Mai Dịch của cộng sản là nơi dành riêng cho những tên cộng sản gộc, thường là từ ủy viên trung ương đảng trở lên và tang lễ phải là quốc tang hoặc tương đương. Tên Lê đình Thám được chôn trong nghĩa trang Mai Dịch chứng tỏ hắn là loài rắn hổ mang chúa núp bóng "phật giáo" để thôn tính miền Nam.
        2.     "Cư sĩ" Lê Khắc Quyến (1915-1978), pháp danh là Nhật Thắng
        - Sanh quán tại Huế
        - Tốt nghiệp đại học y khoa năm 1947
        - Ðã từng là khoa trưởng đại học y khoa Huế
        - Giám đốc bệnh viện Sùng Chính tại Sài Gòn (1970-1978)
        - Có "công" chăm sóc sức khỏe cho bà mẹ của Tổng thống Diệm nên được tin tưởng nhưng y đã ngấm ngầm hoạt động cho cộng sản, chống lại nền Ðệ nhất Cộng hòa!
        - Năm 1964-1966: Là chủ tịch Hội đồng nhân dân cứu quốc (Một tổ chức cộng sản trá hình), đấu tranh phá nát miền Nam, suýt nữa thì toàn miền Nam bị rơi vào tay cộng sản!
        - Ðứa con út của Lê Khắc Quyến sinh năm 1960 là Lê Khắc Nhàn, tức "thầy" Hằng Trường, đang hoạt động tại California, nước Mỹ.
        **** NHẬN XÉT:
               Một lần nữa, chúng ta thấy một tên trí thức ăn cơm quốc gia thờ ma cộng sản, núp dưới cái vỏ bọc là "cư sĩ" Phật giáo để quậy phá, đem dâng toàn miền Nam cho cộng sản.
               Ðiều nguy hiểm là những tên này đều là trí thức. Năm 1947, rất ít người Việt có bằng bác sĩ, do đó tên Quyến được xem như thần tượng, mỗi một lời nói của hắn đều được xem như "khuôn vàng thước ngọc", ảnh hưởng tới nhiều giới trong xã hội. Và nguy hiểm hơn nữa là bọn này là cộng sản nằm vùng, hoạt động như con ngựa gỗ thành Troi, đánh phá VNCH ngay từ bên trong!
               Tên cộng sản gộc này đã chết nhưng cái mầm lưu manh của hắn vẫn còn đang hoạt động thông qua đứa con trai út là "thầy" Hằng Trường, đang "cứu nhân độ thế" tại nước Mỹ!
        3.     Lê Khắc Nhàn, sinh năm 1961, tức "thầy" Hằng Trường, đang sống bằng nghề dạy môn thể dục Yoga "Càn Khôn Thập Linh" tại California. Tên này là con trai út của tên cộng sản gộc Lê Khắc Quyến.
               Theo nhận xét của cư dân Cali được post trên mạng, "thầy" Hằng Trường cũng chỉ là một dạng giống như con mụ "vô thượng sư" Thanh Hải trước đây khoảng hai thập niên, đã từng làm cho hàng chục ngàn gia đình người Việt bị tan nát!   
               "Thầy" Hằng Trường đã sáng chế ra môn thể dục mang tên là "Càn Khôn Thập Linh". Theo như "thầy" giải thích thì đây là tên của mười loại linh vật, được áp dụng cho các thế tập, vừa là Yoga, vừa là thể dục, vừa là võ thuật và cũng là phật pháp! Các thế đó là:
               - Thế Cóc, thế Trâu, thế Hạc, thế Rồng, thế Phượng, thế Hổ, thế Bướm, thế Rùa.
        Ðúng ra là chỉ có tám con "linh vật", như vậy thì không thể gọi là "thập linh" được!    
        Do đó, chúng tôi xin góp ý, bổ túc thêm hai con "linh vật" nữa cho đủ mười, để được gọi là "THẬP LINH". Ðó là con CÁO và con RẮN HỔ MANG!
        Con Cáo đây tức là con Cáo Hồ Chí Minh và con Rắn Hổ Mang chính là bọn "phật giáo" Ấn Quang!!!
        **** NHẬN XÉT:
        Ngày nay, đa số các tu sĩ "phật giáo" đều là bọn công an đầu trọc của bọn việt gian cộng sản được xuất cảng ra hải ngoại nhằm mục đích thôn tính cộng đồng người Việt một cách tinh vi thông qua cái vỏ bọc "phật pháp". Khoảng 70% các chùa tại hải ngoại là hang ổ rắn độc, là cơ sở kinh tài của việt cộng! Tiếp theo là 20% các chùa là cơ sở của những bọn lưu manh, mượn đạo tạo đời, lừa gạt những phật tử mê tín nhẹ dạ. Số còn lại là những chùa nhỏ nghèo do những người tu hành chân chính tự điều hành. Rất ít phật tử lui tới những chùa này vì chùa nhỏ, xấu, nghèo nên không có "linh"! Hơn nữa, các tu sĩ tại các chùa này không biết các pháp thuật phù thủy như bắt ấn, trừ tà, trục đuổi ma quỷ, làm bùa ngải để thư ếm, cho số đề, giải đoán các giấc mộng, nhập đồng cốt, XEM NỐT RUỒI Ở CHỖ KÍN và còn rất nhiều trò mê tín, tào lao khác mà các phật tử rất thích thú, cho đó là "đạo" Phật!!!
        Ngày nay, "phật giáo" cũng đã trở thành một "nghề" kinh doanh, có thể nói là nhất bản vạn lợi, ÐƯỢC MIỄN THUẾ, và rất an toàn, rất ít khi nào bị các phật tử thưa kiện. Do đó, bọn cộng sản và các thành phần lưu manh đua nhau đi "tu" và mở chùa để kinh doanh! Quý vị có thể vào YouTube, sẽ thấy rất nhiều ông "thầy" cùng song ca tân nhạc với các ca sĩ nổi tiếng, ví dụ như Tuấn Vũ, hát những bản nhạc đã được sửa lời mà hồi trước năm 1975, người ta gọi là 'nhạc sến'!
        Có một ông "thầy" tên là Xuân, nhờ có giọng ca tốt nên "thầy" đã tự ý "giảng pháp" bằng cách ca nhạc sến đã được sửa lời. Rồi có những "thầy" khác được báo chí trong nước quảng cáo là "hot boy" vì có khuôn mặt đẹp trai! Chính đây là những tên lưu manh đã làm cho rất nhiều nữ đệ tử phải mang bầu mà các nạn nhân còn cám ơn các "thầy" vì họ sẽ sinh đẻ ra các đứa con mang giòng máu của "Phật Thích Ca"!!!
        Một số "thầy" khác cũng nổi tiếng, có rất đông đệ tử, đa số là những phụ nữ nhẹ dạ, mê tín nên đã cống nộp hết toàn bộ tài sản cho các "thầy", bỏ bê gia đình để đi theo các "thầy" cho đến khi thân tàn ma dại! Các "thầy" này thường biết các pháp thuật phù thủy như làm bùa ngải, đánh nhau với ma quỷ, luyện thiên linh cái, cho số đề và ban "phước" (sex) cho các nữ đệ tử!
        Ðể thay cho kết luận, chúng tôi mời quý vị đọc bài viết dưới đây, mang tên là 'Giờ Phút Lâm Chung' do tác giả Cao Ðắc Vĩnh viết. Ðây là một câu chuyện thương tâm nói về hai nữ đệ tử vì u mê, dại dột đi theo "thầy" Hằng Trường mà gia đình bị tan nát và người cha vô cùng đau khổ trước giờ phút lâm chung. Nguyện vọng của người cha trước khi chết là mong được gặp mặt hai đứa con gái nhưng không được, vì hai đứa con của ông đã đi theo "thầy" Hằng Trường mất rồi!!!

        Ngày cuối năm, December 30th 2015
        Michael Nguyễn

**********************************************************************
        Giờ Phút Lâm Chung
Cao Đắc Vinh

Tôi viết tâm sự này mục đích để tìm lại bình an cho bản thân mình, kế đến là bảo vệ chính đáng niềm tin yêu của bố tôi đối với các con trước giờ phút lâm chung và sau cùng một lần cho ra lẽ, may ra có câu kết luận dù đúng hay sai, thuận hay nghịch về trường hợp tôi sắp kể.

Đọc xong xin đừng coi nhẹ, đừng tỏ thái độ bàng quan vì câu chuyện liên quan đến một vị thầy mà đạo hạnh chánh tà chưa rõ hư thực nhưng có ảnh hưởng đáng kể đối với cả ngàn gia đình ở miền Nam California hiện nay.

Đức Đạt Lai Lạt Ma thứ 14 đã nói: “Nếu gặp vị thầy không có phẩm chất đúng đắn, dẫn bạn theo con đường sai lầm thì vấn đề tu học sẽ có hại. Căn bản của việc giảng dạy là sự trong sạch, không màng cái ngã tham tài vật, sắc dục, danh vọng vì thế trước khi thực sự coi ai là thầy, điều quan trọng là phải tìm hiểu kỹ càng về họ.”

Tôi gặp ông Ce Hằng Trường đôi ba lần vì trong gia đình có hai người chị là đệ tử sau khi vị tăng này hoằng pháp ở Orange County. Vào một ngày xuân cách đây 3 năm, hội Từ Bi Phụng Sự do ông hướng dẫn, tổ chức tu tập và du ngoạn trên miền núi Big Bear. Qua người chị giới thiệu và bảo trợ, chúng tôi chấp thuận để ông đến sinh hoạt và ngủ đêm cùng các đạo hữu tại căn nhà ba phòng của gia đình vì thế tôi đã có dịp gặp ông.

Giữa nắng cao nguyên buổi sớm mai thơm mùi phấn thông, đối diện ông lần đầu, tôi có ít nhiều thiện cảm mặc dù vài câu xã giao sơ khởi đã thoáng thấy vẻ kiêu kỳ tự mãn ở ánh mắt và nụ cười... Do lẽ đó, cũng chưa lần nào tôi tự ý xưng hô “thầy – con” như một đạo hữu.

Ông có vẻ ngoài cao ráo sáng sủa, thân hình khỏe mạnh cân đối nên nếu khách quan nhận định vị tăng này đẹp trai, quyến rũ thì cũng không ngoa. Tuy nhiên ngoài cái dáng dấp ấy, tôi vẫn thấy cốt cách ông chỉ là một thanh niên như các nam thanh nữ tú khác cùng thế hệ đang đi tìm con đường sống. Với ông, giấc mơ tu hành thời trai trẻ nay mai sẽ là một nghề vững vàng khi đã thu thập được nhiều đạo hữu và tương lai có triển vọng vẻ vang xán lạn vì sứ mệnh “cứu nhân độ thế” trên cái đất nước tự do hùng mạnh nhất hành tinh này.

Quả tình, đến nay tôi vẫn chưa biết nhiều về vị tăng này vì nếu nói ông là huấn luyện viên mở hội thể dục thể thao hay một tu sĩ độc lập phụng sự phật pháp theo lối “cấp tiến” hoặc nhà tổ chức du lịch vừa tu vừa học thành công... tất cả đều đúng cả. Thể dục tham gia miễn phí nhưng chi phí vài ngàn mỗi năm cho những chuyến tu học cũng là chuyện bắt buộc bình thường.

Hai chị tôi thường đóng tiền theo ông trong các chuyến đi xa, bỏ chồng con trong tư thế cô đơn bất khả kháng. Gia đình tuy có buồn cũng đành chấp nhận cho niềm vui tuổi già của họ nhưng khi người bố trăm tuổi sắp mãn phần thì mới vỡ lẽ... đạo tu của thầy to hơn đạo hiếu, khác với lời Phật dạy.

Bố tôi yếu dần từ trưa thứ bẩy 20 tháng 12 năm ngoái, y tá chăm sóc dặn dò cụ sẽ ra đi nội trong ngày vào bất cứ lúc nào. Tháng cuối năm trời tối nhanh tạo không gian lạnh lẽo ngoài khung cửa nhưng trong căn phòng nhỏ, giờ phút lâm chung chờ đợi người hấp hối còn thê lương gấp bội! Con cháu đứng ngồi đông đủ quanh cái xác héo hon cùng nhau gởi lời cầu nguyện theo tiếng kinh Phật phát ra từ chiếc máy thu thanh. Thỉnh thoảng thấy cụ hớp một làn hơi dài như cố bám lấy sự sống, vài giọt nước long lanh hiện nơi khóe mắt làm mọi người xôn xao Có cháu tiến gần vuốt ve bàn tay cụ, có con ghé đầu vào tai thỏ thẻ lời yêu thương cuối cùng.

Thời gian này ở Long Beach Convention Center có Pháp Hội Di Đà 2014 do ông Hằng Trường tổ chức hàng năm cũng vừa khai mạc nên hai chị tôi cứ thấp thỏm đi đi, về về, dùng dằng giữa gia đình và pháp hội. Cuối cùng họ lại đi, cô gái lớn tên T. khuyên mẹ hết lời cũng không được nên đành viết thư cầu cứu thầy làm mọi người xót xa cho giờ phút cuối của cụ mà nổi giận.

Dưới đây, xin ghi lại nguyên văn messages trao đổi bằng iphone giữa ông Hằng Trường ở Pháp Hội Di Đà với cô cháu gái của tôi ở nhà:

– Thầy thân mến, xin lỗi đã làm phiền thầy lúc này. Trong giờ phút ông ngoại của T. đang hấp hối, cả gia đình quây quần bên giường, y tá cho biết ông sẽ đi bất cứ lúc nào. Vì chữ hiếu, vì tình thương dành cho người cha sắp vĩnh biệt, T. xin đại diện gia đình tha thiết mong thầy giáo hóa mẹ và cô của T. nên quay về bên ông để ông thanh thản ra đi. Vẫn biết buổi lễ của thầy vô cùng quan trọng nhưng những giây phút cuối cuộc đời của một người cha sẽ không bao giờ tìm lại được. Xin thầy khuyên mẹ và cô của T. về ngay bên giường ông. Cảm ơn thầy nhiều.

– Hai bác đã về lâu rồi!

– Thầy ơi, mẹ T. nói là tối nay mới về! Lúc ấy chắc ông không chờ nổi nữa. Ông thương hai cô con gái này lắm. Áp suất của ông đã xuống đến 76 rồi! Thầy ơi, thầy tìm mẹ và cô của T. giùm và bảo về ngay. Ông không chờ được nữa rồi thầy ơi!

– Ok.

– Thầy ơi, thầy ráng khuyên mẹ và cô của T. về ngay nhé! Nếu không gặp được ông ngoại trước khi ông ra đi thì thật là đáng tiếc. Ông đang cố gắng chờ mẹ và cô về để.

– Hai bác có nói là đã về nhà ba lần và hai bác tu cho ông ngoại chứ không phải đi lễ mà thôi. Ở đây hơn 1,500 người đang cầu nguyện hồi hướng cho ông ngoại đó. Trong lúc này dĩ hòa vi quý, tránh xung đột là việc chính yếu.

– Chỉ có thầy nói là mẹ và cô của T. nghe thôi. Bây giờ cả nhà không ai cãi nhau nữa, chỉ biết thay phiên nắm tay ông an ủi cho ông được yên lành ra đi. Cảm ơn thầy và mọi người đang cầu nguyện cho ông nhưng mong là mẹ và cô của T. nghe lời thầy về kịp giây phút này.

– Tất cả chỉ là duyên. Nên khuyên mọi người bình tâm. Không nên lớn tiếng, to tiếng, trong lòng nên nhẹ nhàng, tránh thái độ nóng nảy và dữ dằn khó chịu thì mới dễ chiêu cảm cảnh giới an bình cho ông ngoại.

– Thầy nói rất đúng. Ai cũng thương ông thế nên “tensions” rất nhiều. Bây giờ thì mọi người nhẹ nhàng để ông dễ dàng ra đi. Không biết mẹ và cô của T. đã về chưa?

– Chính sự tranh cãi mới là hành động làm tổn hại con đường vãng sinh. Không phải đề tài cãi vã. The act of discord, quarrel, fighting and blaming is what drowns your grandpa spirit not any person particular. A peaceful atmosphere and forgiveness is what needed most at this time. We did prayed for him here.

– Cám ơn thầy. Ông đã ra đi.

Tôi muốn hỏi ông Hằng Trường, giả sử bố ông đang hấp hối, ông có bỏ đi, tụ tập những người dưng để cầu nguyện và cho đó là phúc đức? Câu nói của Đức Đạt Lai Lạt Ma quả tình đúng đắn vì tu hành không khéo dễ trở thành con người ngu muội. Tu không chùa, ở nhà bạc triệu làm tôi nhớ đến “nường” Thanh Hải vô thượng sư một thời láo lếu thế mà cũng vô số tín đồ.

Quy y Tam Bảo là trở về nương tựa với Phât, Pháp, Tăng nhưng vào thế kỷ 21 này, tự hỏi người đời nên quy y “Nhị Bảo” theo Phật, Pháp thôi chăng? Câu chuyện buồn “Giờ Phút Lâm Chung” của gia đình tôi chỉ là một thí dụ trong hàng nghìn cảnh đời tương tự nên chúng ta cần biết ở trường hợp này, thầy trò cư xử đúng hay sai để chiêm nghiệm. Các bạn nghĩ sao?

12/15/2015
Cao Đắc Vinh


Đã hỏi các bạn nghĩ sao, thì tôi xin trả lời:

Bị người ta gạt là lỗi ở chính mình. Thấy kẻ cạo đầu, mặc áo tu sĩ, hay vừa nghe nói đến hai chữ pháp hội đã bị kẻ gian hớp hồn rồi thì phiền trách được ai. Đức Phật cũng từng khuyên nhắc: “Ngay cả lời ta nói cũng đừng nên tin nghe vội. Hãy cẩn thận suy nghĩ cho chính chắn.” Những kẻ giả mạo tu hành như Mười Hạnh, Quảng Đậu, Tụ Sẩy, Thành Tù trong phật giáo việt cộng, Hay những kẻ như Ngờ Quáng Kệt trong thiên chúa giáo việt cộng, chỉ mặc áo hành nghề tu sĩ. Người nào bị gạt thì ráng chịu. Phiền trách ai bây giờ. Tại sao người khác không bị bọn lưu manh này gạt, mà mình lại bị gạt thê thảm đến thế. Hỏi tức đã trả lời rồi vậy.

Nói theo ngôn ngữ Phật Giáo là; do cộng nghiệp tương ưng mới chiêu cảm đến gần với nhau. Nói theo ngôn ngữ bác học là; đồng thanh tương ứng, đồng khí tương cầu. Nói theo ngôn ngữ bình dân cũng là; trâu tìm trâu, ngựa tìm ngựa, mà thôi. Điều đơn giản này cũng không hiểu thì bị những kẻ lưu manh gạt là đúng rồi, dù trong tôn giáo hay chính trị. Ngu thì bắt buộc phải đóng học phí để học cho xong bài học khôn. Đây chỉ là quy luật của thực tế cuộc đời. Không bằng cách này thì cũng bằng cách khác. Đôi lúc cái giá phải trả bằng chính cả sinh mạng, hay huệ mạng của mình. Ngu dại tại mình, phiền trách ai bây giờ.


Comments

Popular posts from this blog

Madame Ngô Đình Nhu khuê danh Trần Thị Lệ Xuân-Mời qúy vị đọc để cái gì của Ceasar hảy trả lại cho Ceasar.