Cuộc sống thường ngày của vị Tổng Thống liêm khiết, chính trực. Tổng Thống Ngô Đình Diệm.

NỖI LÒNG
Gươm đàn nửa gánh quẩy sang sông
Hỏi bến: thuyền không, lái cũng không !
Xe muối nặng nề thân vó Ký 
Đường mây rộng rãi tiếc chim Hồng 
Vá trời lấp biển người đâu tá ? 
Bán lợi mua danh chợ vẫn đông! 
Lần lữa nắng mưa theo cuộc thế 
Cắm sào đợi nước, thuở nào trong ?
( Chí sĩ ) NGÔ ĐÌNH DIỆM 1953

Sau đây là nhận định mọi mặt về TT Ngô Đình Diệm của tuỳ viên Lê Châu Lộc, trích từ bài viết do tác giả LVT ghi lại trên Website http://motgoctroi.com/
+ Về thói quen
Tổng Thống có lối sống đơn giản của người độc thân, kê một giường ngủ ngay tại văn phòng, và TT thường ngủ tại đó. Sáng sáng, TT tham dự Thánh lễ.
+ Về tiền bạc
Tiền lương mỗi tháng của TT do Ông Võ Văn Hải – Bí thư đặc biệt của TT lĩnh và giữ. Tiền này thường được chi dụng cho các dịch vụ như trả tiền cơm cho TT, bà bếp đi chợ nấu ăn và các nhân viên như Ô. Hải, các sĩ quan tùy viên có mặt v..v.. thêm 50$/ngày và là tiền ủy lạo mỗi khi đi công cán, tặng cho binh sĩ, đơn vị và dân nghèo.
+ Về ăn uống
Thực đơn bửa điễm tâm thường là cháo trắng, hột vịt muối, cá kho , dưa món. Bửa trưa cũng chỉ là vài cái bắp luộc với tô nước trà rót nước nổi bọt, xong nghĩ ngơi độ nữa giờ. Buổi tối bửa ăn nhiều chuẩn bị hơn, cố nhiên là món miền Trung, họ hàng ở Huế vẫn thường gởi đố ăn vào cho TT như cá kho…Bửa ăn tối nếu có người trong gia đình thì không khí vui vẽ hơn.
Hôm nào, buổi tối có dạ tiệc thiết khách thì cô nhiên phải chuẩn bị thực dơn tương xứng, tuy nhiên vẫn có thức ăn thanh đạm dành riêng cho TT được mang thêm ra.
+ Trang phục
Quần áo của TT do tiệm may Chya đường Lê Thánh Tôn phụ trách. Ông Ân lo quần áo. Không có khách thì khăn đóng áo dài. Nếu có khách thì Ông Ân nhắc và chuẩn bị Âu phục cho TT.
+ Công việc
Mỗi sáng Tổng Thống nghe sĩ quan tùy viên trình đọc thời khóa biểu trong ngày, Bác sỉ Bùi Kiện Tín thăm hỏi tình trạng sức khỏe TT.
Công việc thì do Ông Võ Văn Hải hay Ông Trần Sử trình, hay nếu quan trọng hơn thì chính Ông phó đổng lý Đoàn Thêm hay Ông đổng lý Quách Tòng Đức, hay đích thân các Ông Bộ trưởng trình bày.
Tình hình quân sự trong đêm là phần của tham mưu biệt bộ.
+ Vi hành
Tổng Thống thường hay ra lệnh đột ngột đi thăm dân cho biết sự tình, đến các chợ chùa nhà thờ xóm đạo để tự tìm hiểu tình hình, có những chuyến thăm đô thành mà không có Ông Đô trưởng tháp tùng.
Một lần vào năm 1962 sau cuộc bầu cử TT lần thứ hai, TT thức dậy lúc 5 giờ sáng, gọi anh Lê Châu Lộc và tỏ ý muốn đến thăm chùa Ấn Quang để cám ơn quý vị trụ trì đã tham dự buổi bầu cử vừa qua. TT muốn cuộc viếng thăm này “ không chính thức, tự nhiên, đơn giản và thân mật “
Đoàn xe đến chùa có xe cảnh sát đô thành đi đầu, không còi hụ…Đến chùa thì thấy các Thầy đã xếp hàng nghênh đón hai bên từ cổng vào, TT đã ngõ lời cám ơn thăm hỏi các Tăng Ni hiện diện.. TT quan tâm đến việc đào tạo các Tăng NI , muốn hệ thống hóa thành một tổ chức quy củ, phát trỉển hữu hiệu – Hoà Thượng Thích Quảng Liên đến chào hỏi TT và cám ơn vì đã được TT đặc biệt gởi đi học lấy bằng Tiến sĩ Giáo dục tại Michigan State University.
Năm, 1959 Tổng Thống đã dành tiền thưởng 10.000 đồng khi đoạt giải Massasary làm quà tặng cho Đức DalaiLatma.
Tổng Thống chậm rãi giải thích : “Ừ , tôi đâu có dung tiền nên biếu Đúc DalaiLatma sử dụng vào việc cần
+ Có bao giờ TT tỏ ra không bằng lòng không ?
Có chớ, giận dữ là đàng khác.
- Hôm đó TT đi kinh lý tỉnh Kiến Tường, dân chúng chờ đón nhưng chung quanh phi trường toàn là cờ Công giáo La Mã. Tổng Thống lệnh không xuống, quay trở về Saigon, TT giận nện cane xuống sàn máy bay và nói “Đây đâu có phải Vatican “
Vì thế 15 phút sau, lá cờ Quốc gia đã được thay thế, TT xuống máy bay được dân chúng cổ vũ tung hô
- Lần thứ hai cũng lá cờ, TT đi qua đường Võ Tánh, Quận Phú Nhuận, có một cơ sở treo một lá cờ quốc gia quá củ và rách, TT mời Thiếu tá Xích - Tỉnh trưởng tỉnh Gia định gặp TT . Khi trình diện TT chỉ thị Ông Tỉnh Trưởng phải giảng giải thế nào để người dân biết tôn trọng lá quốc kỳ, không thể treo quốc kỳ củ và rách.
Lần thứ ba, TT thấy một bức ảnh chụp tượng đức Phật tại Vũng Tàu trong mmột tờ báo ngoại quốc mà chung quang chỉ treo cờ Phật giáo, không có một lá cờ Quốc Gia nào. TT biên một cái note cho Ông Quách Tòng Đức đại ý nói - việc treo cờ phải theo quy luật Quốc gia
+ Còn sở thích
TT thích đọc sách. Ngày nào TT cũng đọc sách nhất là các sách photography và Reader’s digest
TT thích chụp hình, Ông thích sử dụng máy chụp Polaroid, có thể lấy hình sau mấy phut. Mỗi khi đi kinh lý, TT đều dặn nhớ mang theo máy chụp hình để chính TT chụp hình cho các quân nhân, TT nhìn anh em quân nhân vui thì TT thích lắm.
TT cũng mê kiến trúc, hay đàm đạo với kỹ sư Ngô Viết Thụ và tự vẽ họa đồ trong thời gian sửa chửa Dinh Độc Lập.
TT yêu thương thú vật, thường tự mình chăm sóc mấy con ngựa sau Dinh Độc Lập, những lúc như vậy, gương mặt Ngài niềm vui hiện rõ.
+ Về chủ quyền Quốc Gia - Chủ quyền quốc gia là điều TT tuyệt đối tôn trọng và bảo vệ, chính Tổng Thống đã biểu lộ ý chí đó bằng lời nói với Ông Đại sứ Hoa Kỳ Cabot Lodge khi ông này ngỏ ý đề nghị TT thay đổi nhân sự trong guồng máy chinh quyền
“ Xin Ông Đại Sứ biết rằng – Ông Đại sứ đang đứng trước mặt Tổng Thống Việt Nam Cộng Hoà “
+ Về Quân đội
Với quân đội, TT đã hết lòng lo lắng để xây dựng Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà
Việc gởi Trung tá Nguyễn Văn Thiệu đi tham quan trường võ bị Westpoint Hoa Kỳ, Saint Cyr Pháp và trường võ bị Anh Quốc là bước đầu trong ý muốn xây dựng Trường võ bị quốc gia Đà Lạt. Mà khi tốt nghiệp, các tân sĩ quan có trình độ và bằng cấp tương đương với 4 năm đại học và kiến thức quân sự hiện đại vững vàng. Tổng thống cũng thực hiện cải tổ như vậy cho học viện quốc gia hành chánh và Học viện Cảnh sát
Tổng Thống không chủ trương thăng cấp bừa bãi. Ông muốn duy trì quân đội có khả năng, thực lực, đáng tự hào. Quân nhân phải có trình độ tri thức, kinh nghiệm chỉ huy, tham mưu và chiến công trận mạc xứng đáng với cấp bậc mình nhận lãnh. (Điều này đã làm cho một số sĩ quan bất mãn manh tâm tạo phản khi Mỹ bật đèn xanh)
Với Tổng Thống Diệm, không có việc “ở lâu thành lão làng “. Sĩ quan chỉ có trình độ tiểu học mà đeo sao làm tướng thì chắc chắn làm giãm uy tín và năng lực của quân đội
Ví dụ : Dương Văn Minh - một kẻ hữu dũng vô mưu (*)
+ Phật giáo dưới thời TT
Ai ai cũng biết TT là một người ngoan đạo
Theo tôi (*) người có tâm lượng yêu nước thương dân và tinh thần cởi mỡ của vị Lãnh đạo trí thức thì vấn đề tôn giáo rất được rành mạch không chút u mê.
TT đã phân chia phần đạo, phần đời rất rõ rệt. Tôn giáo thuộc đời sống tinh thần do mỗi cá nhân có quyền lựa chọn ( Theo tôi – còn do nhân duyên với tôn giáo ấy nữa. Khi nhỏ tôi có biết gì về đạo Phật đâu, tôi sinh ra là đã theo truyền thống gia đình nên chuyên chú vào giáo lý đó một cách có nghiên cứu và thấy thích, thế là tôi tự quy y tam bảo và nhận mình theo Phật )
Từ khi Ông làm Tri phủ Hải Lăng cho đến khi bị thãm sát vào ngày 2.11.1963, Ông không dung quyền hành phần đời để phục vụ cho đạo, chứng minh là những người theo phò tá Ông Diệm trước khi Ông về làm Thủ tướng rồi thành Tổng Thống, phần đông là Phật tử và không ai e ngại rằng khi Ông Diệm cầm quyền thì đạo Phật sẽ bị bức hại. Ông bí thư của Tổng Thống là Võ Văn Hải và bí thư của Ông Ngô Đình Nhu - họ có bị buộc phải là người của Chúa như hai Ông đâu ! Trong thâm tâm ông hai Ông họ Ngô Đình tuyệt nhiên không có chủ trược kỳ thị tôn giáo .
Vì thế khi cầm quyền, Tổng thống thường hổ trợ việc tu sửa chùa chiền bị hư hỏng ở Huế như chù LInh Mụ, chùa Báo Quốc. Thắng cảnh và biểu tượng của Huế được bảo vệ cũng là một cãm tình song song của Tổng Thống với Đạo Phật, đạo của quốc dân đồng bào từ bao ngàn năm so với đạo Khổng, đạo Kitô.
Chùa Linh Mụ được in trên giấy bạc $500 do Ngân hàng Quốc Gia phát hành khỏang năm 1956 – 1957.
Ngô Đình Châu
( Post tặng các bạn trẻ trong friend list của HKbay còn chưa biết nhiều về Ngô Tổng Thống - Tạ Đức Minh, Xà Vương )
HKbay

Comments

Popular posts from this blog

Tình yêu thơi chinh chiến-Tuyết Thu .