Lynn Nguyen 16 hrs · Tâm thư gửi tới lãnh đạo đảng cộng sản việt nam và những người vẫn khư khư và hô hào rằng đảng cộng sản là đường lối đúng đắn, là chân lý là thiên đường bất tử và luôn nói rằng nếu không có ĐẢNG và BÁC HỒ "vĩ đại" thì làm sao có đất nước VIỆT NAM hôm nay...............Năm 2017, sau khi hoà bình đã về trên quê hương được 42 năm, đảng CS đã lãnh đạo đất nước được 42 năm, thì tại sao dân chúng vẫn còn lũ lượt tìm cách rủ nhau ra đi. Người người nhà nhà bán nhà bán đất vay mượn đ ể có đủ 500 triệu để nộp cho bọn đường dây để được bay qua Nga rồi từ Nga phải vượt rừng lội suối giữ trời đông băng giá để tìm đường tới các nước châu âu như Anh, Pháp, Đức để làm nô lệ, Nhiều người khác thì tìm cách đi du học và lao động ở nước ngoài, rồi tìm cách trốn ở lại, Nhiều cô gái có nhan sắc thì cắn răng chịu đựng tủi nhục lấy toàn đàn ông (già cả, tàn tật, hết thời, ở Ðài Loan, Singapore, Ðại Hàn, để có cơ hội thoát khỏi Việt Nam ??? Tại sao ...
Popular posts from this blog
Madame Ngô Đình Nhu khuê danh Trần Thị Lệ Xuân-Mời qúy vị đọc để cái gì của Ceasar hảy trả lại cho Ceasar.
Qua thời gian tiếp xúc với bà Nhu, anh có cảm tưởng như thế nào về bà ? Cảm tưởng của tôi thì cũng như rất nhiều người đã nhận xét về bà. Bà là một người đàn bà tài giỏi, can đảm, dám nói và dám làm. Chẳng hạn một chuyện trong quá khứ, khi bà đưa ra đạo luật về gia đình ở Việt Nam, đề cao nhân phẩm của người phụ nữ. Đạo luật đó được Quốc hội biểu quyết thông qua, cấm đàn ông lấy hai vợ, và những vấn đề khác nữa, để nâng cao đời sống của người phụ nữ Việt Nam lên. Mặc dầu hồi đó có những sự chống đối nhưng bà vẫn can đảm vượt qua. Một phụ nữ như thế mà chọn cuộc sống ẩn dật có lẽ không dễ ? Tôi thấy là khi chọn lựa một cuộc sống như vậy, chắc là bà phải có những suy nghĩ và quyết định rất là khôn khéo. Từ khi mà bà phải sống lưu vong ở ngoại quốc sau vụ đảo chánh ngày 1/11/63 ở bên Việt Nam, gần như không có ai nói tới bà nữa. Nhưng không phải là người ta sẽ để cho bà yên. Trường hợp nếu bà có một cái manh động, một lời nói, cử chỉ sao đó, đương nhiên ...
Tình chỉ đẹp khi còn Dang Dỡ.
Yêu ai....Nhớ cả một đời. Những tháng ngày như thế này. Ai cùng thời với nhau trước 1975 hay thăm hỏi, nhắc chuyện cũ. Nhất là những kẻ tha phương như chúng tôi. Cũng thường nhắc , nhớ chuyện cũ để hoài niệm về những trải nghiệm của một đời đã đi qua. Chuyện xưa thì còn đó. Nhưng mấy ai còn ở lại. Đã xa rồi, chỉ là những tưởng tượng, những cái đẹp mà nó hình thành trong máu lửa của chiến tranh. Kẻ nhớ, người quên. Nhiều anh còn nhớ đấy, nhưng viết không được. Với tôi, viết là chuyện nhỏ. Một ngày tháng cũ ở Mỹ, mấy năm trước. Bồng Sơn, ám danh của người Lính Mũ Xanh Quái Điểu, người chỉ huy cũ của tôi thời Cam Bốt, Hạ Lào 719. Nhắn e-mail. - Sơn, em có biết Mũ Xanh cùng thời anh em mình ai còn sống ở VN không? - Có chứ , Hạ Sĩ I Phan văn Xinh. Tôi nhanh nhẩu trả lời. - Có người tình xưa của Thiếu Úy Vũ Mạnh Cường, anh mới liên lạc được. Chị muốn giúp đỡ những ai cùng thời với Cường. Liên lạc gấp, cho anh biết số nhà, số phone. Tôi nhờ Nguyễn Mạnh Cường đi tìm Xinh vài năm trước. Tính c...
Comments
Post a Comment