Trích đoạn bài viết của phi công Bằng Phong Đặng văn Âu.
TINH THẦN NGÔ ĐÌNH DIỆM BẤT DIỆT
Thành phố Westminster, Thủ đô Người Việt Tị Nạn Cộng Sản,
Ngày 2 tháng 11 năm 2017.
Kính thưa Ngài Tổng thống Ngô Đình Diệm,
Con là một Phật tử, nhưng hàng năm con đều cùng với những người anh em Công giáo của con tham dự buổi lễ tưởng niệm Ngài. Bởi vì con là Người Lính rất hãnh diện chiến đấu dưới nền Cộng Hòa do Ngài sáng lập. Con luôn luôn ghi nhớ lời tâm huyết của Ngài:
“Ta tiến, các ngươi hãy tiến theo ta. Ta lùi, các ngươi hãy giết ta.
Ta chết, các ngươi hãy nối chí ta”.
Bước tiến của Ngài là chia tay thời đại Phong kiến và Thực dân để đưa một Đất Nước tan hoang vì chiến tranh và nhân tâm ly tán thành một quốc gia văn minh, dân chủ, tự do, phú cường. Nhưng bọn quỷ sứ đội lốt nhà tu Phật giáo đã vu cho Ngài tội kỳ thị tôn giáo để hãm hại Ngài và giật sập chế độ. Nhưng trái tim yêu nước, yêu dân của Ngài vẫn tỏa sáng với thời gian.
Không ai có thể làm vẩn đục viên kim cương cũng như không ai có thể mạ lỵ Thiên Chúa hay Đức Phật làm các đấng cứu thế trở nên xấu xa. Bọn ma quỷ sẽ thảm hại vì cuộc đời của chúng hữu hạn, nhưng Đức Phật hay Thiên Chúa là vô cùng.
Trong buổi ra mắt sách “Hành Trình Đức Tin” của giáo sư Nguyễn Đức Tuyên, con là người Phật tử tham dự mà cử tọa hầu hết là Công giáo. Bỗng nhiên con được Ban Tổ chức mời lên phát biểu về đề tài Đức Tin. Tuy không sửa soạn trước, nhưng lời phát biểu của con được cử tọa nhiệt liệt hoan nghênh, bởi vì con nói từ trái tim chân thành:
“Kính thưa quý vị hiện diện hôm nay,
Tôi là một Phật tử truyền thống. Truyền thống, bởi vì ông bà tôi, cha mẹ tôi là Phật tử nên tôi trở thành Phật tử. Nếu ông bà tôi, cha mẹ tôi là Công Giáo thì tôi trở thành Công giáo. Nói như thế, có nghĩa là Phật tử hay Công giáo đều là vấn đề hoàn cảnh (Question de l’ambiance = question of the atmosphere). Điều căn bản là, dù Phật tử hay Công giáo, đều phải có Đức Tin chân chính và trong suốt vào đấng Giáo chủ của mình. Do đó, không có lý do gì người có đức tin ở tôn giáo này lại phỉ báng, mạ lỵ người có đức tin ở tôn giáo khác. Sự phân hóa hay chia rẽ là do âm mưu của quỷ sứ. Trước hết chúng ta là người Việt Nam đều có bổn phận chứng tỏ xứng đáng một dân tộc có bốn ngàn năm văn hiến để người bản xứ không khinh bỉ chúng ta, bất luận thuộc tôn giáo nào. Cố gắng làm người tử tế, có nhân cách là hành động báo hiếu Tổ Tiên.
Bất cứ ai lợi dụng tôn giáo để mưu cầu lợi ích riêng tư đều là kẻ buôn Thần, bán Thánh. Nhà văn Dương Thu Hương nhận định về cuộc chiến vừa qua trên đất nước Việt Nam: ‘Một chế độ man rợ đã chiến thắng một nền văn minh’ Kẻ chiến thắng muốn chứng tỏ chúng có chính nghĩa thì chúng phải ra sức mạ lỵ người lãnh đạo nền văn minh để cho người đi tìm tự do như chúng ta trở thành tha phương cầu thực, giá áo túi cơm, chứ không phải là người tị nạn chính trị. Đó là âm mưu tiêu diệt khát vọng giành lại giang sơn của những người tha thiết muốn phục hồi nền văn minh.
Vì vậy, kẻ thù của chúng ta phải mua chuộc, phủ dụ kẻ háo danh nuôi giấc mơ “Sinh vi Tướng, tử vi Thần”để viết hồi ký lăng mạ Tổng thống Ngô Đình Diệm là đương nhiên. Tôi là người chiến sĩ Việt Nam Cộng Hòa hãnh diện binh nghiệp của mình và có lòng tự trọng, nếu im lặng trước âm mưu thâm độc của kẻ thù ra sức vu khống những điều xấu xa cho nhà sáng lập nền Cộng Hòa thì hóa ra tôi là kẻ phản bội chính tôi.
Không! Tôi không phải là kẻ hoài Ngô! Tôi là người lính tuy không còn khí giới, nhưng còn ý chí gìn giữ giá trị của nền văn minh, nhân bản của Việt Nam Cộng Hòa.
Đức Tin đó không có thế lực nào lay chuyển được tôi”.
Kính thưa Tổng thống Ngô Đình Diệm,
Con quan niệm rằng cuộc chiến đấu giữa Quốc Gia và Cộng Sản là cuộc chiến đấu giữa Sự Thật và Sự Dối Trá; giữa Lương Tri và Bất Nhân. Nếu Ngài là Phật tử thì cái bọn quỷ sứ giả danh Thầy Chùa vẫn triệt hạ Ngài một cách tàn bạo tương tự. Hồi ký của Hòa thượng Tâm Châu viết nơi trang 24 của Bạch Thư, nguyên văn như sau: “Tôi về tới Việt Nam Quốc Tự, bước chân vào cửa văn phòng Viện trưởng Viện Hóa Đạo của tôi thì có một biểu ngữ nền vàng chữ đỏ ghi: MUỐN QUẦN CHÚNG TUÂN THEO KỶ LUẬT THÌ PHẢI THEO QUẦN CHÚNG. Tôi vào tới bàn giấy của tôi thì có một đĩa máu, một con dao và một huyết thư: “YÊU CẦU CÁC THƯỢNG TỌA TRONG VIỆN HÓA ĐẠO, KHÔNG ĐƯỢC THEO THƯỢNG TỌA TÂM CHÂU”. Tôi định lên chánh điện Việt Nam Quốc Tự lễ Phật, tại đây có mấy vị tăng thanh niên không cho tôi vào chánh điện và hăm dọa, ai muốn vào chùa hãy bước qua xác chết của họ”. Trong cuốn Bạch thư đó Ngài Tâm Châu khẳng định Trí Quang là cán bộ cộng sản nằm vùng. (Bây giờ ông Tiến sĩ (!) Trần Kiêm Đoàn và một số trí thức (!) Phật giáo viết sách “Hòa thượng Trí Quang Trong Cõi Ta Bà” để bào chữa cho quỷ sứ.
Bất cứ cá nhân nào, tổ chức nào lợi dụng danh nghĩa Quốc Gia, núp dưới biểu tượng thiêng liêng “Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ” mà làm điều gian trá, bịp bợm thì con càng chống quyết liệt hơn. Bởi vì cá nhân đó, tổ chức đó nguy hiểm hơn, độc hại hơn Việt Cộng.
Bằng Phong Đặng văn Âu.
TINH THẦN NGÔ ĐÌNH DIỆM BẤT DIỆT
Thành phố Westminster, Thủ đô Người Việt Tị Nạn Cộng Sản,
Ngày 2 tháng 11 năm 2017.
Kính thưa Ngài Tổng thống Ngô Đình Diệm,
Con là một Phật tử, nhưng hàng năm con đều cùng với những người anh em Công giáo của con tham dự buổi lễ tưởng niệm Ngài. Bởi vì con là Người Lính rất hãnh diện chiến đấu dưới nền Cộng Hòa do Ngài sáng lập. Con luôn luôn ghi nhớ lời tâm huyết của Ngài:
“Ta tiến, các ngươi hãy tiến theo ta. Ta lùi, các ngươi hãy giết ta.
Ta chết, các ngươi hãy nối chí ta”.
Bước tiến của Ngài là chia tay thời đại Phong kiến và Thực dân để đưa một Đất Nước tan hoang vì chiến tranh và nhân tâm ly tán thành một quốc gia văn minh, dân chủ, tự do, phú cường. Nhưng bọn quỷ sứ đội lốt nhà tu Phật giáo đã vu cho Ngài tội kỳ thị tôn giáo để hãm hại Ngài và giật sập chế độ. Nhưng trái tim yêu nước, yêu dân của Ngài vẫn tỏa sáng với thời gian.
Không ai có thể làm vẩn đục viên kim cương cũng như không ai có thể mạ lỵ Thiên Chúa hay Đức Phật làm các đấng cứu thế trở nên xấu xa. Bọn ma quỷ sẽ thảm hại vì cuộc đời của chúng hữu hạn, nhưng Đức Phật hay Thiên Chúa là vô cùng.
Trong buổi ra mắt sách “Hành Trình Đức Tin” của giáo sư Nguyễn Đức Tuyên, con là người Phật tử tham dự mà cử tọa hầu hết là Công giáo. Bỗng nhiên con được Ban Tổ chức mời lên phát biểu về đề tài Đức Tin. Tuy không sửa soạn trước, nhưng lời phát biểu của con được cử tọa nhiệt liệt hoan nghênh, bởi vì con nói từ trái tim chân thành:
“Kính thưa quý vị hiện diện hôm nay,
Tôi là một Phật tử truyền thống. Truyền thống, bởi vì ông bà tôi, cha mẹ tôi là Phật tử nên tôi trở thành Phật tử. Nếu ông bà tôi, cha mẹ tôi là Công Giáo thì tôi trở thành Công giáo. Nói như thế, có nghĩa là Phật tử hay Công giáo đều là vấn đề hoàn cảnh (Question de l’ambiance = question of the atmosphere). Điều căn bản là, dù Phật tử hay Công giáo, đều phải có Đức Tin chân chính và trong suốt vào đấng Giáo chủ của mình. Do đó, không có lý do gì người có đức tin ở tôn giáo này lại phỉ báng, mạ lỵ người có đức tin ở tôn giáo khác. Sự phân hóa hay chia rẽ là do âm mưu của quỷ sứ. Trước hết chúng ta là người Việt Nam đều có bổn phận chứng tỏ xứng đáng một dân tộc có bốn ngàn năm văn hiến để người bản xứ không khinh bỉ chúng ta, bất luận thuộc tôn giáo nào. Cố gắng làm người tử tế, có nhân cách là hành động báo hiếu Tổ Tiên.
Bất cứ ai lợi dụng tôn giáo để mưu cầu lợi ích riêng tư đều là kẻ buôn Thần, bán Thánh. Nhà văn Dương Thu Hương nhận định về cuộc chiến vừa qua trên đất nước Việt Nam: ‘Một chế độ man rợ đã chiến thắng một nền văn minh’ Kẻ chiến thắng muốn chứng tỏ chúng có chính nghĩa thì chúng phải ra sức mạ lỵ người lãnh đạo nền văn minh để cho người đi tìm tự do như chúng ta trở thành tha phương cầu thực, giá áo túi cơm, chứ không phải là người tị nạn chính trị. Đó là âm mưu tiêu diệt khát vọng giành lại giang sơn của những người tha thiết muốn phục hồi nền văn minh.
Vì vậy, kẻ thù của chúng ta phải mua chuộc, phủ dụ kẻ háo danh nuôi giấc mơ “Sinh vi Tướng, tử vi Thần”để viết hồi ký lăng mạ Tổng thống Ngô Đình Diệm là đương nhiên. Tôi là người chiến sĩ Việt Nam Cộng Hòa hãnh diện binh nghiệp của mình và có lòng tự trọng, nếu im lặng trước âm mưu thâm độc của kẻ thù ra sức vu khống những điều xấu xa cho nhà sáng lập nền Cộng Hòa thì hóa ra tôi là kẻ phản bội chính tôi.
Không! Tôi không phải là kẻ hoài Ngô! Tôi là người lính tuy không còn khí giới, nhưng còn ý chí gìn giữ giá trị của nền văn minh, nhân bản của Việt Nam Cộng Hòa.
Đức Tin đó không có thế lực nào lay chuyển được tôi”.
Kính thưa Tổng thống Ngô Đình Diệm,
Con quan niệm rằng cuộc chiến đấu giữa Quốc Gia và Cộng Sản là cuộc chiến đấu giữa Sự Thật và Sự Dối Trá; giữa Lương Tri và Bất Nhân. Nếu Ngài là Phật tử thì cái bọn quỷ sứ giả danh Thầy Chùa vẫn triệt hạ Ngài một cách tàn bạo tương tự. Hồi ký của Hòa thượng Tâm Châu viết nơi trang 24 của Bạch Thư, nguyên văn như sau: “Tôi về tới Việt Nam Quốc Tự, bước chân vào cửa văn phòng Viện trưởng Viện Hóa Đạo của tôi thì có một biểu ngữ nền vàng chữ đỏ ghi: MUỐN QUẦN CHÚNG TUÂN THEO KỶ LUẬT THÌ PHẢI THEO QUẦN CHÚNG. Tôi vào tới bàn giấy của tôi thì có một đĩa máu, một con dao và một huyết thư: “YÊU CẦU CÁC THƯỢNG TỌA TRONG VIỆN HÓA ĐẠO, KHÔNG ĐƯỢC THEO THƯỢNG TỌA TÂM CHÂU”. Tôi định lên chánh điện Việt Nam Quốc Tự lễ Phật, tại đây có mấy vị tăng thanh niên không cho tôi vào chánh điện và hăm dọa, ai muốn vào chùa hãy bước qua xác chết của họ”. Trong cuốn Bạch thư đó Ngài Tâm Châu khẳng định Trí Quang là cán bộ cộng sản nằm vùng. (Bây giờ ông Tiến sĩ (!) Trần Kiêm Đoàn và một số trí thức (!) Phật giáo viết sách “Hòa thượng Trí Quang Trong Cõi Ta Bà” để bào chữa cho quỷ sứ.
Bất cứ cá nhân nào, tổ chức nào lợi dụng danh nghĩa Quốc Gia, núp dưới biểu tượng thiêng liêng “Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ” mà làm điều gian trá, bịp bợm thì con càng chống quyết liệt hơn. Bởi vì cá nhân đó, tổ chức đó nguy hiểm hơn, độc hại hơn Việt Cộng.
Bằng Phong Đặng văn Âu.
Comments
Post a Comment